Chương 14: (Vô Đề)

TỎ TÌNH XONG, TÔI LỘ THÂN PHẬN

- CHƯƠNG 14

Tác giả: Kiến Kình Lạc

Edit: Alex

_____________

Thứ Hai, mới sáng sớm là Diệp Nam Nịnh đã dậy. Nghĩ đến việc hôm nay có thể gặp lại Đỗ Khê Nhiễm, cô lập tức tràn trề sinh lực.

Còn khá lâu mới đến giờ đi làm, Diệp Nam Nịnh chạy bộ nửa tiếng, sau đó rửa mặt một phen rồi ngồi trước bàn trang điểm, nhìn chằm chằm vào một đống đồ trang điểm mà rối rắm.

Có nên trang điểm đẹp lồng lộn cho Đỗ tổng giật mình kinh ngạc không nhỉ?

Thôi bỏ đi, đi làm không nên hoành tráng như vậy, coi chừng lộ ý đồ.

Nghĩ đến đó, Diệp Nam Nịnh cũng chỉ trang điểm nhẹ rồi ra ngoài.

Không kịp tự chuẩn bị bữa sáng, cô mua hai cái bánh bao và sữa bò ở cửa hàng tiện lợi dưới công ty. Đang đứng chờ thang máy thì có người bước đến cạnh bên bắt chuyện, là Yến Chính Hạo.

"Trùng hợp vậy. Buổi sáng tốt lành." Yến Chính Hạo nói xong thì Hồ Hàm Xảo đứng bên cạnh cậu ta cũng nhìn cô một cái.

Có thêm một sinh viên thực tập nữa bước vào từ cửa chính. Chào nhau xong, cậu ta nở nụ cười nhiều chuyện:

"Hai người các người là sao đấy? Mới rồi mình nhìn thấy Hồ Hàm Xảo cậu bước từ trên xe Yến Chính Hạo xuống."

Hồ Hàm Xảo cười cười.

Yến Chính Hạo lập tức nhìn sang Diệp Nam Nịnh, lên tiếng giải thích:

"Chỗ tụi mình ở rất gần nhau, trùng hợp gặp phải cậu ấy trên đường nên cho quá giang một đoạn."

Diệp Nam Nịnh gật bừa, không muốn nói nhiều với bọn họ. Thang máy vừa mở ra, cô đã nhanh chóng tót vào. Yến Chính Hạo và sinh viên thực tập kia cũng vào theo. Hồ Hàm Xảo vẫn đứng bên ngoài, nhìn cửa thang máy khép lại với gương mặt bực dọc.

Yến Chính Hạo quay đầu nhìn bữa sáng trên tay Diệp Nam Nịnh:

"Cậu chỉ ăn cái này thôi á? Chỗ mình còn có ít bánh mì với cà phê, cậu có muốn..."

Diệp Nam Nịnh vươn một bàn tay tỏ ý từ chối, mắt nhìn chằm chằm vào con số trong thang máy. Sau đó, cô bước vội đến chỗ ngồi, đặt túi xách lên bàn xong thì cứ thế mà liên tục đập đầu vào túi.

"Em ở đây lạy Thần đấy à?"

Một giọng nói lành lạnh vang lên trên đỉnh đầu.

Diệp Nam Nịnh vui vẻ trong lòng, lại ngẩng đầu, mặt không cảm xúc nói:

"Đỗ tổng, chào buổi sáng."

Không sớm* nữa. Đỗ Khê Nhiễm giơ ly cà phê trong tay,

"Chị đến hơn một tiếng rồi."

*Câu chào buổi sáng trong tiếng Trung là Sớm. Bạn Nịnh chào Sớm nên bạn Nhiễm nói lại như dị.

Diệp Nam Nịnh kinh ngạc nhìn đồng hồ. Nguy hiểm thật, không phải mình đi trễ.

Chị ăn sáng chưa? Cô hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!