Chương 3: (Vô Đề)

Tôi và Văn Thức An là liên hôn thương nghiệp.

Có lẽ tôi đã khiến anh ấy và Diệp Hạ Hoan bị chia rẽ.

Văn Thức An không thích tôi chút nào.

Sau khi kết hôn, tôi cũng từng không ngừng cố gắng kéo gần quan hệ lẫn nhau, nhưng mỗi lần đều kết thúc trong thất bại.

Được rồi, hiện tại Diệp Hạ Hoan đã trở lại, Văn Thức An lại càng không thích tôi.

Tôi có chút ủ rũ.

Nhìn thỏa thuận ly hôn đang chuẩn bị tiếp tục, điện thoại di động đột nhiên rung lên liên tục.

Một cái lại một cái không ngừng nhảy ra.

[Thầy, em đã làm theo lời thầy nhưng sao vợ em vẫn muốn ly hôn?]

[Thậm chí cô ấy còn không thèm nhìn em!]

[Chắc chắn em không làm sai! Là do cách của thầy sai!]

[Trả tiền lại đi! Em muốn báo cảnh sát!]

Dấu chấm than đầy màn hình.

Thành thật mà nói, nó khiến tôi phiền lòng.

Nhưng câu cuối cùng làm tôi run rẩy.

Trả lại tiền là chuyện nhỏ.

Nhưng báo cảnh sát...

Tôi cũng không muốn cả giới đều biết đại tiểu thư nhà họ Thời bởi vì viết truyện mà bị chú cảnh sát hẹn nói chuyện!

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò:

Tui Là Cá Mặn ( để đọc truyện mới 🐳

Lúc này không để ý tới thỏa thuận ly hôn, tôi trả lời ngay: [Nói cụ thể một chút!]

Thất vọng trong tình yêu.

Cũng không thể thất vọng trong công việc được!

***

Tôi vốn là một người viết truyện ngọt ở Hồng Giang.

Tôi lấy hình tượng của chính mình cùng Văn Thức An làm nguyên mẫu để viết một bộ tiểu thuyết ngọt văn, cưới trước yêu sau.

Cho đến một ngày tôi gặp được một độc giả lớn.

Lão đại có tiền này nói thẳng muốn bái sư.

[Xin chào, tính cách và bối cảnh nam nữ chính trong truyện của bạn rất giống tôi và vợ. Nhưng cô ấy không thích tôi chút nào, phải làm sao bây giờ?]

Tôi nhẹ nhàng nhắc nhở cậu ta rằng hư cấu phải tách biệt khỏi hiện thực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!