Chương 13: (Vô Đề)

"Vợ ơi, em lại đây. Anh sẽ cho em xem một báu vật rất lớn!"

Văn Thức An vẫy tay với tôi.

Lời này rất bỉ ổi.

Nhưng phối hợp với khuôn mặt quá mức đẹp trai của Văn Thức An...

Tôi theo bản năng đi tới, cúi người tò mò: Báu vật rất lớn gì?

Tôi có chút phấn khích chờ mong mà chính tôi cũng không nhận ra.

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn ( để đọc truyện mới 🐳

Sau đó Văn Thức An tự nhiên cởi áo vest ra.

Dây buộc màu đen cực kỳ rõ ràng, phác họa đường nét cơ bắp săn chắc trên cánh tay.

Tôi không ngờ Văn Thức An lại dùng dây.

Còn rất... d.â. m đ.ã.n.g.

"Còn có mấy món khác."

Chẳng biết từ lúc nào, cổ áo Văn Thức An đã mở ra hơn phân nửa.

Dưới xương quai xanh tinh xảo đẹp mắt mơ hồ lộ ra một chút kim loại sáng bóng màu bạc.

Anh hơi ngửa ra sau, chống trên sô pha, ánh mắt rơi xuống.

Giống như là làm nũng:

"Vợ tự mở ra xem được không?"

Quần dài bó sát người theo động tác lôi kéo của anh lộ ra hình dáng chiếc quần gợi cảm.

Cho nên... Văn Thức An mặc những thứ này tham gia bữa tiệc?

Tôi hít ngược một ngụm khí lạnh. Nghĩ thầm không hổ là nam nhân đắm chìm trong tiểu thuyết truyện ngọt, quá nhiều thủ đoạn.

Tôi bị sốc.

Nhưng hành động không hề mơ hồ.

Vô cùng thành thục, nước chảy hoa trôi.

Kết quả Văn Thức An say rượu lại đột nhiên tỉnh táo.

Một người là ông chủ lạnh lùng và kiêu ngạo.

Một là chó sữa trà xanh.

Một lát nữa chính là người đàn ông đẹp trai ấm áp.

Còn muốn ép buộc tôi chọn ra loại ra thiết lập mà tôi thích nhất.

Tôi đã bị giày vò đến chết.

Cuối cùng tức giận dứt khoát túm tóc Văn Thức An, hung tợn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!