Chương 10: (Vô Đề)

Cơn giận đã hết.

Ông xã vẫn phải dạy.

Hơn nữa còn phải hướng dẫn từng bước.

Cũng may Văn Thức An là một đồ đệ hiếu học.

Tôi đã tận dụng cơ hội để khiến anh ấy làm nhiều việc vì lợi ích của tôi.

Ví dụ như một lần nữa làm ướt người đầy hấp dẫn.

Văn Thức An đeo tạp dề tự mình xuống bếp, cá nhảy lên b.ắ. n tung tóe ướt hết cả người.

Hơi nóng một chút. Anh dừng một chút, nhìn tôi lễ phép hỏi: Em không ngại chứ?

Trước khi tôi kịp phản ứng thì anh đã cởi hết quần áo, chỉ mặc một chiếc tạp dề.

Có mồ hôi từ gò má trượt xuống một đường.

Qua hầu kết.

Cuối cùng trượt xuống khuôn n.g.ự. c rộng lớn.

Như ẩn như hiện.

Không ai chủ động nhắc tới chuyện mở điều hòa.

Vì thế Văn Thức An liền dùng bộ trang phục này làm xong một bàn thức ăn.

Nhưng rõ ràng, hiệu quả mang đến là vô cùng tốt.

[Thầy ơi! Phương pháp của thầy thật hữu dụng! Vợ ngoan ngoãn hôm nay liền nhiệt tình hơn với em!]

Tôi xoa xoa thắt lưng đau nhức.

Nghĩ thầm đương nhiên hữu dụng, tôi chỉ cần tùy chỉnh cho chồng của mình.

Trải qua vài lần, Văn Thức An bắt đầu tin tưởng không nghi ngờ kinh nghiệm yêu đương mà tôi truyền thụ.

Vì thế tôi quyết định rèn sắt khi còn nóng để loại bỏ hiểu lầm nhiều năm giữa vợ chồng chúng tôi.

[Tôi cảm thấy giữa cậu và vợ có thể có rất nhiều hiểu lầm.]

[Bước đầu tiên, cậu phải mở miệng hỏi.]

Tôi hoài nghi Văn Thức An còn phân vân, sẽ thành nhân cách phân liệt.

Văn Thức An do do dự dự nói một câu: [Được.]

Tôi đang xoa tay chuẩn bị nghênh đón biểu lộ chân tình của Văn Thức An. Nhưng tôi không mong đợi điều đó.

Văn Thức An không mở miệng, lại để cho người khác mở miệng.

Ngày hôm sau.

Tôi và Thẩm Ngân cách nhau bàn ăn, bốn mắt nhìn nhau.

Đã lâu không gặp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!