Một tháng sau, trên đường phố một tòa thành trì, trời đã quá khuya trên đường không còn bóng người, gió lạnh như dao cắt làm Hách Tham thân mặc y phục hoa lệ đang đứng giữa phố không dằn được nheo mắt lại, toàn bộ sự chú ý của hắn đều dồn vào nam tử mang mặt nạ màu bạc trước mắt.
Ngân sắc diện cụ nam tử này cao chừng một mét bảy mươi lăm, khoanh tay đứng trên đường. Chiếc mặt nạ bạc chỉ để lộ đôi mắt, cái miệng và mũi.
"Hách Tham, chuẩn bị đàng hoàng chưa, ta sắp xuất thủ đây." Thanh âm nam tử mang mặt nạ bạc hời hợt lạnh lùng.
"Hừ, từ khi nào Ngân Bài sát thủ của Thiên Võng lại quang minh chính đại vậy." Hách Tham cười lạnh nói,
"Ngân Bài sát thủ, chỉ có sát thủ từng giết chết Hậu Thiên cực hạn cao thủ mới có đủ tư cách mang chiếc mặt nạ bạc, đáng tiếc…sát thủ đều ẩn núp trong bóng tối tập kích, nếu như ngươi ám toán ta, nói không chừng ngươi có thể thành công nhưng ngươi lại chặn ta trên đường…"
Trong lòng Hách Tham chắc chắn, công lực của hắn đạt đến mức Hậu Thiên cực hạn, Ngân Bài sát thủ cũng thuộc vào hạng Hậu Thiên cực hạn cao thủ, hai người tương đương.
Tên sát thủ trước mặt không biết uống nhầm thuốc gì lại quang minh chính đại chặn đường, Hách Tham đến bây giờ vẫn khó tin.
"Sự tình không hay rồi, người nào trong Thiên Võng có cừu hận với ta mà đưa ra nhiệm vụ giết chết ta? Nếu đúng như vậy thì gay go rồi." Trên trán Hách Tham bất giác toát mồ hôi lạnh.
Thiên Võng, tập đoàn sát thủ đệ nhất.
Có bề dầy lịch sử hơn ngàn năm, thế lực phân bố rộng khắp Tiềm Long đại lục. Căn cơ rất sâu, thậm chí cả ba vương triều đều không sánh kịp, ba đại vương triều cũng không có cách nào xác định được thủ lĩnh của Thiên Võng rốt cuộc là người nào.
Thực lực mạnh mẽ của Thiên Võng trước giờ chưa có ai dám nghi ngờ. Thiên Võng chia thành Nội võng, Ngoại võng.
Nội võng chính là các sát thủ do chính tay Thiên Võng bồi dưỡng ra, đối với Thiên Võng tuyệt đối trung thành. Còn Ngoại võng do một số cao thủ khác muốn kiếm tiền, những cao thủ này không muốn tận tâm gia nhập Thiên Võng nên trở thành thành viên của Ngoại võng.
Thành viên Ngoại võng hết sức phức tạp, nói không chừng có cả bậc tông sư cũng là thành viên trong đó. Nhưng bất kể là ai cũng không biết được thân phận của thành viên Ngoại võng.
Dù cho là Thiên Võng, trước giờ cũng không điều tra thân phận chân chính của thành viên Ngoại võng.
Sát thủ chia làm Kim Bài, Ngân Bài, Đồng Bài. Đồng Bài có thể giết Hậu Thiên trung kỳ cao thủ, Ngân Bài có thể giết Hậu Thiên cực hạn cao thủ, Kim Bài có thể giết Tiên Thiên cao thủ.
Thiên Võng có Nội võng, Ngoại võng hai đại hệ thống, điểm này khiến họ trở thành nỗi ám ảnh cực kỳ khủng bố. Sở vương triều lớn nhất Tiềm Long đại lục bất quá chỉ có gần một trăm tiên thiên cao thủ, còn Ngoại võng có hơn hai mươi tên Kim bài sát thủ, trong Nội võng có bao nhiêu Kim bài sát thủ không một ai biết.
Nhưng không có người nào dám hoài nghi sự khủng khiếp của cao thủ trong Nội võng.
Đó chính là Thiên Võng, một tập đoàn sát thủ siêu cấp trong bóng tối lưu truyền qua ngàn năm, thế lực phân bố trên khắp ba đại vương triều ở Tiềm Long đại lục.
Tên của mình được ghi trên bảng nhiệm vụ của Thiên Võng, đó mới là nỗi lo âu của Hách Tham.
Chu ẩn bị chưa. Nam tử mang mặt nạ bạc nói đều đều.
Hách Tham lập tức tập trung toàn bộ sự chú ý lên người Ngân Bài sát thủ trước mắt, nội lực trong thể nội bắt đầu dịch chuyển cực nhanh sẵn sàng phát ra đòn tấn công mạnh nhất.
Khóe môi ngân sắc diện cụ nam tử hơi nhếch lên mỉm cười.
Tàn ảnh!
Một ngân sắc diện cụ nam tử lại xuất hiện hai đạo tàn ảnh, một trước một sau, một trái một phải, phút chốc một đạo khí kình vút đến trước mặt Hách Tham, tóc trên đầu hắn bị thổi bay lất phất, Hách Tham bất giác nheo mắt lại.
"Tốc độ thật kinh người!"
Trong lòng Hách Tham hoảng sợ, hắn chỉ có thể dồn sự tập trung lên đôi mắt mới miễn cưỡng nhìn rõ một chút thân hình, không thể nhìn thấy các thứ khác, Hách Tham bắt đầu điên cuồng tấn công vào điểm thân hình trước mặt, cước ảnh bao trùm không trung, tập kích lên toàn thân ngân sắc diện cụ nam tử.
A!
Hách Tham đột nhiên cảm thấy chân phải nhói đau dữ dội, không dằn được trợn mắt kêu lên một tiếng đau đớn, đồng thời tiếng xương gãy răng rắc vang lên cả người Hách Tham bị ném bay, đập mạnh lên bức tường gần đó.
Thanh âm lạnh nhạt của ngân sắc diện cụ nam tử cất lên:
"Tốc độ còn kha khá, đáng tiếc lực bộc phát quá tệ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!