Chương 13: Thự Quang (2)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Trong ôn tuyền, Tần Vũ ánh mắt kiên định đứng ngay giữa.

Tất nhiên Tần Vũ không ngâm mình trong ôn tuyền, hắn xuống nước chạy để tiến hành huấn luyện sức chống lại trở lực. Huấn luyện chống lại trở lực dưới nước, có tác dụng nâng cao sức mạnh thân thể.

Nếu như luyện trong nước nơi khác, chắc chắn không bằng luyện trong ôn tuyền, trong ôn tuyền mỗi luồng nước lại có một dạng trở lực, hai là không ngừng bổ dưỡng thân thể, một mũi tên bắn hai đích.

Xuất quyền!

Thu quyền!

Xuất cước! Thu cước!

Tần Vũ trong nước rất nhanh xuất quyền tung cước, mỗi lần Tần Vũ đều dùng hết sức lực, để tốc độ đạt đến nhanh nhất, Tần Vũ bộ pháp vững chắc, trong nước cũng không lắc, đây là kỹ năng do tu luyện bộ pháp lâu ngày.

Nước chảy cuồn cuộn, có quỹ đạo đặc thù, Tần Vũ mỗi lần quyền cước tốc độ lại nhanh hơn, tự nhiên quyền cước quỹ đạo có biến hóa để rẽ nước. Xuất quyền theo quỹ đạo nào? Thẳng? Cong?

Không đúng!

Mọi sự không có gì là tuyệt đối, thẳng cong tương hỗ phối hợp, tất cả làm cho quyền xuất nhanh hơn, trở lực giảm đi, muốn cho sức mạnh mạnh mẽ hơn, tốc độ nhanh hơn, Tần Vũ không ngừng công kích.

Lúc này cánh tay và chân Tần Vũ phảng phất như phủ một phiến thép mỏng…

oOo

Trên Luyện Công trường, Tần Vũ mặc quần ngắn, cước bộ vững vàng, bên cạnh có một đại hán hộ vệ, trên tay đại hán cầm một cây mộc bổng, lúc này Tần Vũ đang tiến hành huấn luyện chịu đòn, thân thể không ngừng chịu đòn, hấp thu dược tửu, có thể làm cho thân thể cường hãn, huấn luyện đến cực hạn, thậm chí có thể kháng cự đao thương.

"Dương thúc, lực yếu quá."

Tần Vũ rất không vừa ý nói với đại hán Dương Sơn đối diện.

Dương Sơn liên tục thuyết phục:

"Tam điện hạ, không nên tập nhiều, nên kết thúc thôi."

Dương Sơn nhìn trên thân Tần Vũ vết vết đỏ, lại thấy sắc mặt Tần Vũ như không quan tâm, tâm trạng lo lắng, Tần Vũ lúc sáu tuổi, lúc đó cùng bọn họ tới Vân Vụ sơn trang, ba năm qua, bọn họ đều nhìn hài tử này lớn lên, ai lại nhẫn tâm đi đánh hài tử này?

Nhưng Dương Sơn thực ra vẫn bị bắt phải đánh, bởi vì đây là huấn luyện ngoại công, huấn luyện chịu đòn.

"Ta để người đánh là đánh thật sự, thế này, ta tự đánh vậy." Tần Vũ lắc đầu cười, vừa nói vừa với lấy mộc bổng.

Dương Sơn nhìn thấy, vội vàng lùi lại, không để Tần Vũ lấy mộc bổng, hoang mang nói:

"Rồi, rồi, ta tiếp tục đánh, lực mạnh lên chứ gì, ta biết rồi."

Dương Sơn không dám để Tần Vũ tự đánh, Tần Vũ tự đánh, chắc chắn đánh tới cực hạn, Dương Sơn vẫn nhớ cái ngày toàn thân thể Tần Vũ bị đánh bầm dập.

Bộp! Bộp! Bộ p! Bộp!…

Mộc bổng đập vào người Tần Vũ, Tần Vũ mím môi, vươn vai lên, không nói một tiếng, những vệt đỏ xuất hiện trên thân thể Tần Vũ, làm Dương Sơn cảm thấy không chịu nổi, lúc hắn hơn chín tuổi vẫn còn ở nhà chăn bò.

Còn Tần Vũ – Trấn Đông vương vương phủ Tam điện hạ lại không hề lãng phí thời gian, luyện tập không ngừng, phải đạt tới cực hạn thân thể.

Tần Vũ mắt sáng như sao, nhìn ánh mắt đó có thể biết quyết tâm của Tần Vũ vững vàng như núi Thái sơn không thể lay động.

oOo

"Tiểu Vũ, hôm nay huấn luyện hơi quá, ngày mai phải giảm số lượng đi một chút."

Tần Vũ nằm sấp, một lão giả đầu bạc trắng vừa xoa bóp vừa nói vẻ quan tâm với Tần Vũ, lão giả này là Ông Nhàn, là một cao thủ y đạo, ở trong Trấn Đông vương vương phủ còn là cao thủ y đạo số một số hai, Tần Đức trước đây phái Ông Nhàn đến Vân Vụ sơn trang, làm người trong vương phủ kinh ngạc không ít, vì lí do gì mà lại phái một y đạo cao thủ tới sơn trang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!