Chương 40: Nguy Cơ (Nhị)

Dịch Trạch là người đầu tiên phát hiện tình huống nơi này không thích hợp, hắn vốn tính toán dẫn đầu đám người trực tiếp đáp xuống không gian truyền tống kia, vừa trộm rời đi khỏi tiểu đội mạo hiểm lại làm cho những người còn lại trong tiểu đội đối tinh cầu này sinh ra cảnh giác.

Nhưng mà khi hắn sắp rớt xuống thì hắn lại không làm cách nào tìm ra được không gian truyền tống mà Tư Diệu Tiền đã tìm thấy kia.

Hắn tin kỹ thuật của Tư Diệu Tiền, cũng tin liên minh sẽ không cung cấp tin tức giả cho quân bộ. Cho dù là tổ chức kia cũng không dám tự tiện thay đổi tin tức về tinh cầu nào đó, bởi vì đối với nhân loại mà nói vũ trụ này vẫn là cực kỳ hung hiểm, có rất nhiều địa phương nhân loại vẫn không thể nào khống chế nổi.

Nên hắn nhanh chóng dừng lại, ngăn cản tiểu đội đang di chuyển cực nhanh phía sau.

Vừa rồi Trình Khải Á cũng tăng tốc độ vượt qua Đổng Toàn định tiến vào không gian truyền tống cùng lúc với Dịch Trạch cũng sửng sốt một chút, bất quá căn cứ vào chút tín nhiệm của hắn cùng Dịch Trạch, hắn vẫn là dừng lại.

Hiện dưới tình huống như vậy, Dịch Trạch là tuyệt đối sẽ không hại hắn.

chuyện gì vậy? Sau khi toàn bộ tiểu đội đã đuổi kịp đến, tần tiêu hỏi.

So với bất kì người nào Hà Thành Hâm đều hiểu được thực lực của Dịch Trạch hơn, thứ có thể làm cho Dịch Trạch cẩn thận như vậy tuyệt đối không phải cái gì thứ tốt.

Dịch Trạch mở ra hệ thống phân hình chiếu toàn cảnh tinh cầu trước mặt mọi người:

"Tinh cầu này, có một loại năng lượng kỳ dị che chắn dụng cụ phân hình của chúng ta, thậm chí che chắn cả dị năng tra xét."

Hoa Thiên Vũ cũng mở ra công năng phân hình của cơ giáp Lôi Đình, cho ra kết quả tương tự với Dịch Trạch.

Bọn họ đứng giữa không trung, không biết là nên mạo hiểm hạ cánh xuống hay nên bay đến tinh cầu kế tiếp.

Phạm Tiên Thành cùng Hoa Thiên Tề có thực lực kém cỏi nhất, mặc dù đã hợp thể với khế ước thú cũng không duy trì trạng thái được nữa.

Tần tiêu là do Hà Thành Hâm đóng giả, mặc dù hắn cũng lớn lên tại tinh tế hải tặc cùng Dịch Trạch nhưng năng lực của hắn lại không phải là chiến đấu, dù hắn đi theo hải tặc lăn lộn nhiều năm như vậy nhưng thực lực của hắn cũng chỉ ngang với 1 tân sinh có năng lực trung bình ở đại học St.

Tres, căn bản không có sức chiến đấu gì lớn.

Nếu cố chấp muốn bay đến tinh cầu kế tiếp, họ cần tối thiểu 6 giờ đồng hồ, như vậy căn bản là không duy trì được.

Kỳ thật cũng không phải 3 người này không đủ sức bay tiếp mà là do sau khi nhóm bọn họ bay đến đây thì tầng khí quyển của tinh cầu có sự thay đổi.

Có 1 từ trường kỳ lạ không ngừng hấp dẫn bọn họ, không ngừng kéo họ hạ xuống đất. Nếu muốn chống lại từ trường này, chỉ sợ ngoại trừ Dịch Trạch thì không ai có thể tự thân chống lại cỗ hấp dẫn lực kia. Ra khỏi cơ giáp chỉ có một con đường chết.

Tầng khí quyển đặc biệt của tinh cầu cản trở công năng phân hình của cơ giáp khiến cho bọn họ chỉ có thể xuyên qua khí tầng mới có thể phát hiện loại hấp dẫn lực kỳ lạ này, và chỉ có khi bọn họ tiến vào mới có thể phát hiện rằng bọn họ khó có thể rời khỏi nơi đây.

Xem ra phải bỏ kế hoạch rời khỏi tiểu đội số 1, trong lòng Dịch Trạch thở dài, sờ sờ cằm tiểu nãi báo trước ngực nói:

"Năng lượng thạch của em có lẽ phải chờ thêm 1 thời gian nữa."

Dịch Trạch thấy Thanh Dương không có động tĩnh gì nên xem như là chấp nhận mà không phát hiện lúc này tình huống của Thanh Dương có chút kỳ lạ.

Trong lực hấp dẫn kia có một thanh âm không ngừng kêu gọi Thanh Dương:

"Đến đây đi, ngươi thuộc về nơi này, ngươi không nên ở cùng những nhân loại thấp kém đó."

Giọng nói cực kỳ ấm áp quanh quẩn bên tai hắn, cảm giác thoải mái giống như mẫu thân hắn đang vì hắn mà nhuận mao khiến hắn tưởng như muốn chui ra khỏi lồng ngực ấm áp của Dịch Trạch nhảy vào giữa giọng nói ấm áp kia.

Thậm chí trong đầu hắn còn xuất hiện một ít ký ức không phải của hắn, hắn nhớ rõ khi thân thể này vừa mới sinh ra, mẫu báo thấy hắn có một thân bạch mao ánh mắt tràn ngập đau thương, vẻ mặt bi thương không ngừng liếm đi thể dịch xung quanh hắn, đem hắn da lông vuốt thuận cực kỳ ôn nhu.

Nhưng mà hắn càng ngày càng suy yếu, ánh mắt không có cách nào có thể mở ra không thể đáp lại những âu yếm của mẫu báo. Mẫu báo bi ai nhìn trời rống một tiếng, không lâu sau đó mang nãi báo mới sinh chạy đến địa bàn của phong hồ.

Mẫu báo cũng không phải kẻ hữu dũng vô mưu, nó đem tiểu nãi báo giấu ở khu vực phụ cận, còn bản thân thì chạy đến uy hiếp phong hồ, trong lúc chiến đấu với phong hồ thì dùng năng lượng khế ước thú lặng lẽ dịch chuyển nãi báo đến chỗ năng lượng thạch.

Mẫu báo có thể chết nhưng hài tử của nó nhất định phải hấp thụ được năng lượng thạch cao cấp. Mẫu báo liều mạng vì tiểu nãi báo tranh thủ đến cơ hội duy nhất, nhưng tiểu nãi báo lại bị phong hồ phát hiện!

Phong hồ cắn đứt yết hầu mẫu báo, còn chưa xác nhận mẫu báo đã chết hay chưa đã xông đến chỗ tiểu nãi báo nghĩ muốn cắn chết con báo nhỏ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!