Edit: Vân Tích
Beta: Dạ
***
Sáng hôm sau, vừa mở mắt ra, Sở Du Nhiên đã lười biếng ôm lấy người bên cạnh,
"Tối hôm qua phụ thân sao rồi, ông ấy có đi ra ngoài không?"
Wales an ủi cậu:
"Không đâu, ông ấy đã bình tĩnh lại, em yên tâm."
Vậy thì tốt. Xoa xoa lưng của Wales, Sở Du Nhiên cảm thấy không sướng tay lắm, thúc giục:
"Anh biến thành thú hình cho em ôm một chút."
Trước sự làm nũng và thỉnh cầu của bạn đời, Wales chỉ có thể lẳng lặng biến thành mèo bự.
Hai người ở trên giường, sờ sờ vuốt vuốt, xoa xoa nắn nắn mười mấy phút, sau đó Sở Du Nhiên bò dậy, dự định ăn sáng rồi mang Dillow đi học.
Sau một đêm, sắc mặt Sở Hồng Vũ đã khôi phục bình thường. Ăn xong, ông bình tĩnh nói với Sở Du Nhiên:
"Ta cũng phải về nhà."
Sở Du Nhiên vừa định mở miệng cự tuyệt, Wales đã lên tiếng:
"Về đi, chúng ta đã nói chuyện xong."
Sở Du Nhiên thấy Wales bình tĩnh như vậy, nhếch miệng cười,
"Vậy cũng tốt, theo ý cha."
Hiệu trưởng Sở ngoài mặt không tỏ thái độ gì nhưng trong lòng thầm mắng thằng con trai ngốc nhà mình, đúng là gả ra ngoài như bát nước hắt đi mà. Mình nói thì nó không tin, mà thằng mèo nhãi nhép này nói cái gì nó cũng tin cả!
Cứ thế này bảo ông phải yên tâm làm sao?
————
Sau khi Sở Du Nhiên đi, Crewe trình thiếp xin bái kiến của Công tước Lehmann lên. Wales cười lạnh:
"Vẫn kiên trì nhỉ, để lão vào đi."
Lúc Công tước Lehmann bước vào, Wales đang chỉnh sửa một phần báo cáo của quân đội, khuôn mặt uy nghiêm, thoạt nhìn đang rất bận. Y nghe thấy tiếng động cũng không ngẩng đầu lên, hiển nhiên chưa muốn nói chuyện ngay lúc này.
Công tước Lehmann cố gắng kìm nén cảm giác khó chịu, lão chưa từng thấy ai dám không nể mặt bố vợ đến mức này! Hiện giờ, toàn bộ đế quốc đều biết, Landseer là con trai của lão, mà Sở Hồng Vũ chẳng qua chỉ là cha nuôi thôi!
Nhưng Công tước Lehmann cũng là kẻ rất biết kiềm chế, Wales không nói, lão cũng lẳng lặng ngồi chờ.
Bầu không khí càng lúc càng trầm lắng, rốt cục ngồi suốt nửa giờ, Công tước Lehmann thấy Wales vẫn không thèm đếm xỉa gì đến lão, thì nhịn không được đứng bật dậy, thử hỏi:
"Bệ hạ, nếu như ngài đang bận, thần xin phép đi thăm Landseer trước?"
Ai cơ? Wales ngẩng đầu lên, có vẻ hờ hững.
Vương hậu. Công tước Lehmann cẩn thận quan sát nét mặt của Wales, đáng tiếc là ngoại trừ thấy được khuôn mặt tuấn tú rất nghiêm nghị ra, lão chẳng thấy gì nữa.
Lần gần nhất lão gặp Wales, đối phương khi đó mới chỉ là một thiếu niên chừng mười mấy tuổi, không ngờ bây giờ gặp lại, ánh mắt của đối phương lại có thể gây áp lực lớn đến vậy. Công tước Lehmann không vui nổi, Wales rõ ràng cố ý làm khó lão.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!