Edit: Vân Tích
Beta: Bổn Cung muốn cắt JJ của ngươi
Sở Du Nhiên đi tới, tò mò liếc nhìn Wales, sau đó thu lại ánh mắt. Người ta đã không muốn nói, tất có lí do riêng, nếu như bản thân cứ tò mò tìm hiểu việc riêng tư của người khác, như vậy thật không quân tử.
Lúc này! Một vệt bóng đen đột nhiên từ phía sau chồm tới, đạp lên vai Sở Du Nhiên. Híp mắt nhìn theo, liền thấy Dillow vừa tỉnh ngủ đã như mãnh hổ vồ mồi xồ tới chỗ Wales đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Tư thế này tựa hồ vừa nhanh, độc, chuẩn, mang theo cảm giác oai hùng đại nghĩa diệt thân, oai phong lẫm liệt!
Wales vẫn nhắm mắt, nhưng lỗ tai khẽ giật, sau đó đột ngột nhấc chân dài lên, trực tiếp gạt Dillow ngã nhào. Báo nhỏ giống như quả cầu lông, lăn lộn ba vòng, sau đó lần thứ hai nhào tới, túm lấy chân dài của ông chú, bắt đầu cắn xé.
Wales mở mắt ra, ghét bỏ nhìn Dillow, ánh sáng màu lam lóe lên trên đùi, phát động dị năng thuộc tính thủy. Dillow cắn phải vụn băng, tức giận phun nước miếng phì phì.
Sở Du Nhiên sửng sốt một lát, thì ra thời điểm hai chú cháu ở chung, là như thế này đây…
Yên lặng xoay người đi lấy hoa quả ướp lạnh trong tủ đá, thời điểm cậu bưng ra tới nơi đã thấy Wales bắt đầu dùng gậy chọc mèo huấn luyện Dillow. Y một mặt ghét bỏ Dillow nhảy thấp, một mặt lại tỉ mỉ chỉnh sửa động tác của đứa cháu, làm Dillow giận tới mức muốn giơ móng cào chết người.
Hai chú cháu hoàn toàn không xem Sở Du Nhiên là người ngoài, cho nên không chút nào che giấu ghét bỏ với nhau, hơn nữa tốc độ động tác ra chiêu cực nhanh, hiển nhiên bình thường cũng hành hạ nhau thế này.
Sở Du Nhiên dở khóc dở cười, cậu hiểu rõ, tính tình kiêu ngạo của Dillow chính là do chú cứ luôn chọc nhóc.
Cơm tối chỉ là các món thường ngày, nhưng hai chú cháu lại ăn uống say sưa ngon lành. Wales ngồi nghiêm chỉnh, động tác nhai nuốt cực kì tao nhã, sắc mặt hiếm khi thấy được vẻ ôn hòa. Dillow ôm bát trứng chưng nhóc thích nhất, hăng hái ăn, đuôi nhỏ lắc lư, miệng bóng nhẫy.
Sở Du Nhiên tiện tay rút giấy ăn lau miệng cho nó, lại bóp bóp khuôn mặt nho nhỏ, cảm thấy hình người của Dillow nhất định sẽ là một bé trai xinh đẹp.
Wales thấy bộ dạng cậu như vậy, khóe miệng hơi cong, âm thanh thời điểm không cao giọng rất dịu dàng,
"Đừng lo cho nó nữa, mau ăn cơm."
Sở Du Nhiên bật cười, cảm thấy trong giọng nói đối phương tràn ngập yêu chiều, thế nhưng phối với bộ dạng nghiêm túc trầm ổn kia, cậu liền nghĩ bản thân cả nghĩ quá rồi.
Ăn no xong, nhìn qua đồng hồ, mặc kệ cháu nhỏ tỏ vẻ không muốn đi, Wales vẫn túm Dillow chuẩn bị nhảy cửa sổ. Nhóc báo nhỏ túm chặt ống tay áo của Sở Du Nhiên, nhất quyết không chịu buông ra,
"Ta không đi! Ta muốn ngủ ở đây!"
Wales nhíu mày, lạnh lùng từ chối: Không được.
"Ta không đi! Ta không muốn về với ngươi!" Dillow túm chặt Sở Du Nhiên, ở nơi này, đâu đâu cũng là mùi hương dịu dàng tươi mát của thầy giáo, khiến nhóc cảm giác được sự ấm áp chưa từng được trải qua.
Từ khi sinh ra nhóc đã không có mẫu phụ, mà hương vị trên người Sở Du Nhiên, nhóc không rõ tại sao, nhưng cứ khiến nhóc muốn quấn quít Sở Du Nhiên không rời.
Mắt thấy Wales không vui, định dùng biện pháp cưỡng chế đem đi, Sở Du Nhiên mềm lòng, ôm lấy Dillow, dịu dàng an ủi:
"Không đi thì không đi, đêm nay ở lại làm bạn với thầy."
Wales giơ tay túm gáy Dillow, không có ý muốn nhả ra, hai chú cháu người túm cổ người cào bụng, đáng thương cho Dillow bé nhỏ, hai chân sau không có điểm tựa cứ phải duỗi dài.
Sở Du Nhiên đau lòng, đập nhẹ lên mu bàn tay của Wales, nhẹ nhàng khuyên nhủ:
"Ngươi đừng quản bé quá nghiêm, thỉnh thoảng cũng phải nới lỏng bàn tay. Ngày hôm nay cứ để bé ngủ tại chỗ của ta một đêm, sáng mai ngươi hãy đón bé về."
Wales lạnh lùng nhìn Sở Du Nhiên mấy giây, sau đó đột ngột chọc chọc lòng bàn tay cậu một chút. Sở Du Nhiên giống như bị điện giật, cảm giác tay phải tê dại, không nói lời nào chỉ trừng mắt nhìn Wales, người này ăn no rửng mỡ à, nếu không tại sao một người mặt mày nghiêm túc lại làm động tác có tính khiêu khích như vậy?
"Xem ra ta phải sớm lấy ngươi về mới được."
Wales chăm chú nhìn vào mắt Sở Du Nhiên, thoạt nhìn không giống đang đùa.
Sở Du Nhiên sợ hết hồn:
"Ngươi đùa cái gì thế!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!