Chương 10: (Vô Đề)

Tôi có chút ngại ngùng vì sự vô tư của mình, Nam lại như chẳng để ý, sau khi tìm được chỗ để xe, anh quay sang cười với tôi.

Em mệt không?

Tôi lắc đầu nguây nguẩy.

"Em ngủ suốt, không mệt chút nào, sao mỏi bằng anh lái xe được."

Anh cười định xuống xe, tôi bối rối nhìn quần áo của anh, ngại ngùng nói.

"Hay là, để em vào trước nhé."

Dường như Nam cũng nhận ra suy nghĩ của tôi, anh gật đầu.

"Vừa lúc anh cần gọi một cuộc điện thoại, em vào trước đi, khi nào về gọi anh."

Tôi ngoan ngoãn đáp vâng.

Vừa bước xuống xe, gió lạnh tạt qua khiến tôi có chút run rẩy, vừa lấy điện thoại ra định gọi cho lớp trưởng thì đã thấy cậu ta đang đứng chờ ở cổng trường.

Vừa thấy tôi, Lâm mỉm cười tiến lại, dường như có một thứ ánh sáng vừa lướt qua ánh mắt cậu ta, tôi không kịp nắm bắt, đang định nhìn kĩ lại thì cậu ta đã quay đi.

"Mấy năm không gặp, danh hiệu hoa khôi lớp chắc chắn vẫn là của cậu."

Tôi ngại ngùng.

"Thôi đừng có trêu tớ, mọi người đến đủ chưa?"

Lâm tỏ vẻ tiếc nuối.

"Không đủ được, ai cũng nói bận nên chỉ được gần một nửa lớp đến thôi, như thế coi như đã nhiều rồi, cậu xem, có lớp còn chẳng được năm mạng."

"Đi vào thôi, bên trong đến gần đủ rồi, còn mấy thằng nữa kệ cho chúng nó tự tìm."

Tôi cùng Lâm đi vào trong trường, một nhóm bạn học đang tụm lại quanh cô Yến

- giáo viên chủ nhiệm lớp đại học của tôi.

Từ xa, tôi đã nhìn thấy người mà tôi không muốn thấy nhất.

Mai Huệ và ba cô bạn cùng nhóm cô ta đã đứng đó, một người trong đó thấy tôi, kéo tay mấy người còn lại, họ đều đồng loạt nhìn tôi.

Phe họ bốn người, đối diện tôi lại chỉ có một mình, thành ra có chút cô đơn.

Chưa kịp để bọn họ mở miệng, cô Yến đã gọi tôi.

"Linh Đan à, lại đây, mấy năm không gặp vẫn xinh quá."

Tôi tươi cười đi lên.

"Em chào cô, cô khỏe chứ ạ? Nhìn cô càng ngày càng trẻ ra đấy ạ."

Cô cười càng tươi hơn.

"Ừ ừ, cô khỏe lắm, cái miệng này, biết nói chuyện quá."

Cả lớp cùng hàn huyên rồi chụp ảnh lưu niệm, sau đó đi vào hội trường tham dự lễ kỉ niệm.

Tôi ngó quanh, nhìn từng khuôn mặt có xa lạ, có thân quen lướt qua, lòng cũng chợt thấy bồi hồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!