Chương 94: (Vô Đề)

Edit: Trúc

Beta: Khánh Vân

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi ngồi yên một lúc lâu, Thiếu Thương mới lật đật từ trên mặt đất bò dậy, nhóm cung tì cùng tiểu hoàng môn thấy nàng quần áo hơi xộc xệch, tóc tai hơi tán loạn từ cung thất ra, liên tưởng vừa rồi Lăng Bất Nghi cũng từ phòng này ra, ánh mắt đều là lập loè cùng tươi cười vi diệu.

Thiếu Thương rất muốn nói, thật không phải như các ngươi nghĩ đâu, thật đó.

Sau khi về phòng, nàng chọn những điều quan trọng trong cuộc vật lộn vừa rồi nói với Địch Ảo, trong đó giấu đi phần về Ngũ Công chúa, Địch Ảo nghe xong cười bò ra, cười đủ rồi mới gạt lệ nói: "Đáng tiếc, ta không chính mắt nhìn thấy... Ôi, Thập Nhất lang từ nhỏ già dặn ổn trọng, có tiếng là bình rĩnh, đọc sách viết chữ có thể ngồi cả ngày, bắn tên đinh bia không đến lúc cánh tay nâng nổi nữa thì không nhích một phân.

Nhưng mà từ khi hắn đến bên người nương nương, ta chưa từng thấy hắn vui cười đùa giỡn như đứa nhỏ bình thường.

"Nói tới đây, trên mặt bà ấy lộ ra vẻ buồn bã. Thiếu Thương mặt không biểu tình nghĩ thầm xem ra Lăng Bất Nghi là bổ sung tuổi thơ mất mát trên đầu bà đây. Qua một khắc, nàng lại tò mò hỏi:"Vậy nếu Lăng đại nhân gặp gỡ người đáng trách đáng giận, thì sẽ xử lý người ta thế nào?

"Không phải nói Nhị Hoàng tử từng ức hiếp hắn à, hẳn là không chỉ có một mình Nhị Hoàng tử chứ? Chẳng lẽ Lăng Bất Nghi sẽ lui một bước trời cao biển rộng? Địch Ảo vừa chải đầu lại cho nàng lần nữa, vừa mím môi cười nói:"Thập Nhất lang lại không phải người có tính ngoan cố, làm sao bị đánh mà không đánh trả chứ? Người bị hắn xử lý qua hơn phân nửa sẽ không có lần sau.

Đâu giống như Thiếu Thương quân, ba ngày hai lần ầm ĩ còn có thể toàn thân mà lui; đổi lại là người khác đã sớm bị đánh cho chết khiếp!Nếu đánh ta chết khiếp, vậy bệ hạ nên một lần nữa chọn thê tử cho Lăng đại nhân thôi.

"Thiếu Thương lẩm bẩm, ngay sau đó lại nói:"A Ảo ngài nhìn Lăng đại nhân lớn lên, nhiều năm như vậy hắn không có một vài... Ừm, hồng nhan tri kỷ à...?

"Cả tòa cung đình đều là nữ nhân, Lăng Bất Nghi cũng không phải làm bằng sắt, tuổi dậy thì của hắn như thế nào nhỉ. Nói đến chuyện cũ, Địch Ảo hơi dừng tay, cười thở dài:"Nói đến cũng buồn cười. Khi Thập Nhất lang vừa tới bên người nương nương, vừa gầy yếu lại trắng nõn, rất giống một tiểu cô nương văn tĩnh.

Sau đó bệ hạ dạy hắn tập võ cường thân, lại một lăn thành một con khỉ bùn bướng bỉnh, mỗi ngày làm cho đầy người bụi đất, tắm cũng không sạch nổi...

"Thiếu Thương cười nói:"A Ảo, ngươi lộ tẩy rồi, vừa rồi ngươi còn nói hắn từ nhỏ già dặn ổn trọng đấy, kết quả hắn lại đi lăn bùn...Đừng có chen mồm vào.

"Địch Ảo đánh nhẹ nàng một cái, trợn trắng mắt nói:"Thập Nhất lang lại không phải đi chơi bùn, hắn là đi tập võ. Khi đó trong lòng hắn không có ý niệm gì khác, chỉ lo đọc sách tập võ, ai ngờ...

"Bà ấy ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ:"Ai ngờ lúc hắn lên mười bốn tuổi, cũng không biết như thế nào, dường như trong một đêm gian ánh sáng nhật nguyệt cùng thần tiên điểm hóa... Ừm, ta nhớ rõ lúc ấy Tam Công chúa mới gả cho một năm, là... Là ở buổi tiệc ngày kế Dụ Xương Quận chúa cùng lang tế thành hôn tới trong cung bái kiến.

Thập Nhất lang thay xiêm y nương nương mới làm cho hắn, vẫn là ta chọn vải đó, quần áo màu đỏ rực thắt lưng màu vàng.

Hắn cứ an an tĩnh tĩnh như vậy đứng ở dưới hành lang cung, vóc dáng vừa cao lớn lại vừa đẹp, tựa như đám mây từ chân trời bay tới, ánh nến châu ngọc cả phòng bị hắn áp đảo, tròng mắt mọi người đều không dời ra nổi...

"Đến nay bà ấy còn nhớ rõ biểu tình trên mặt Tam Công chúa cùng Dụ Xương Quận chúa, vừa kinh ngạc vừa hối hận đều không đủ nói lên vẻ đặc sắc ấy. Thời đại này phong tục cởi mở, cho dù bà lão cũng ham thích thưởng thức mỹ nam, giọng điệu của Địch Ảo vừa hoài niệm lại phiền muộn:"... Cũng là ở một năm đó, Thập Nhất lang đầu tiên cùng Thôi Hầu xa nhà một chuyến, sau khi trở về lập tức ở trước mặt bệ hạ làm sai, còn ở bên ngoài mở phủ ở chỗ khác."

Ngụ ý, nữ nhân cung đình trước đó là có mắt không biết nhìn ngọc trong đá không biết phía dưới con khỉ bùn là đại thánh, phần sau là ngoài tầm tay với xa xôi không thể với tới hối tiếc không kịp, Lăng Bất Nghi đã chạy ra khỏi động Bàn Tơ rồi.

Thiếu Thương gật gật đầu, nàng đã sớm tò mò nếu Hoàng đế yêu thương Lăng Bất Nghi như vậy thì sao không tuyển làm Phò mã? Triều đại này lại không có quy củ Phò mã không được làm chính trị cầm quyền, bây giờ nghe lời này của Địch Ảo, nàng đại khái đã hiểu rồi.

Ba vị Công chúa đầu của Hoàng lão bá đều lớn tuổi hơn Lăng Bất Nghi, cho dù chất nữ Dụ Xương Quận chúa nhỏ nhất cũng lớn hơn hắn một tuổi.

Nữ hài vốn thành thục sớm hơn nam hài, kiều thê mười tám ba tuổi lang quân, quân chơi bùn ta phát dục, khi các nàng nghị thân Lăng Bất Nghi vẫn là đứa nhỏ, ắt sẽ không sinh ra tâm tư gì, mà chờ đến lúc các nàng có tâm tư, đã một cái củ cải một cái hố đều có trượng phu.

Về phần hai vị Tứ, Ngũ Công chúa, cho dù độ mẫn cảm chính trị của Thiếu Thương gần bằng không, cũng mơ hồ phát giác hôn sự của hai nàng đều liên quan đến vấn đề chính trị, căn bản không ở phạm trù tiểu nhi nữ vui hay không.

Dọn dẹp xong di tích núi lửa, Địch Ảo để cung tì nâng bàn ăn được đậy kín lên, kéo Thiếu Thương đi bổ sung cơm trưa muộn.

Thiếu Thương ăn ăn, chợt thở dài:

"Cũng không biết Lăng đại nhân có dùng cơm trưa không, chàng nổi giận đùng đùng chạy ra Trường Thu Cung, tức giận một bụng như vậy, chắc là chưa ăn gì rồi..."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Địch Ảo đập hơi mạnh vào vai nàng:

"Cái này mới đúng đó, cuối cùng cũng biết nhớ thương người ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!