Edit: Trúc
Beta: Khánh Vân
Có lẽ là vì việc này không tiện lộ ra ngoài, Hoàng hậu gom người vào nội điện. Đợi thay quần áo trang điểm xong, Thiếu Thương cùng Địch Ảo vội vàng chạy tới, chỉ thấy nguyên cáo, bị cáo, nhân chứng, thẩm phán, bồi thẩm đoàn đều đã đến đông đủ.
Hoàng hậu ngồi ở giữa phía trên, nhíu mày ngưng thần, Lăng Bất Nghi ngồi ngay ngắn này phía dưới bên phải, vẻ mặt lạnh nhạt, mắt nhìn thẳng; ngồi ở đối diện hắn là Ngũ Công chúa, hơi chếch phía sau bên cạnh nàng ta là hai nữ hài mười sáu bảy tuổi, một người thân hình đẫy đà cúi đầu không nói, một người mặt trái xoan nhẹ nhàng nức nở gạt lệ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngũ Công chúa ra vẻ không thèm để ý, thật ra thỉnh thoảng lại lén nhìn Lăng Bất Nghi, ai ngờ Lăng Bất Nghi lại giống như không thấy, chỉ khi Thiếu Thương đi vào điện thì hắn mới ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh mắt hai người giao nhau, sau đó giống như vài ngày trước đó, Thiếu Thương dẫn đầu quay đầu đi, có mấy lần còn sẽ cao ngạo hừ một tiếng, Lăng Bất Nghi cũng trước sau như một, mặt không biểu tình thu hồi ánh mắt.
Chính Thiếu Thương cũng thừa nhận, loại hành vi này rất nhỏ tính trẻ con, nhưng mà nàng vui vẻ! Vui vẻ là lớn nhất!
Nàng tự nhận là đang chiến tranh lạnh cùng Lăng Bất Nghi, nhưng này ánh mắt lui tới này ở trong mắt Ngũ Công chúa lại có ý vị khác. Nàng ta không nhịn được hừ lạnh một tiếng, làm cho Thiếu Thương hơi hơi liếc nàng ta một cái.
Ban đầu Thiếu Thương còn tưởng là Ngũ Công chúa bày mưu đặt kế để đám bitch kia đẩy nàng xuống hồ nước, nhưng hôm nay xem ra hẳn là kết quả của nhóm bitch kia tự do phát huy, nếu không thật để nàng chết đuối, Lăng Bất Nghi nổi điên còn không kịp, Ngũ Công chúa ở chỗ này diễn tuồng cho ai xem giờ.
Sau khi hành lễ với Hoàng hậu, Thiếu Thương lập tức hơi híp mắt, đến bên nữ hài mặt trái xoan kia, đầy chân thành nói:
"Vị a tỷ này thật làm người thương tiếc, chắc đêm qua chịu khổ vũ nhục, thật là kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay nha..."
Cho dù giọng điệu vẻ mặt cho đến tay áo phất lên, Thiếu Thương đều cho rằng không chê vào đâu được.
Lời này vừa ra, Hoàng hậu nghiêng người một cái, vẻ mặt Lăng Bất Nghi cứng đờ, đôi mắt Ngũ Công chúa trừng còn lớn hơn miệng, trừ Địch Ảo ra tất cả mọi người ở đây đều mang vẻ cổ quái.
Nữ hài mặt trái xoan xấu hổ buồn bực vô cùng, nàng ta cũng không nức nở nữa, vội vàng giải thích:
"Không, không, không phải ta, ta không bị... Là nàng ta..." Nàng ta chỉ về phía nữ hài đẫy đà kia.
"Nói thế ngươi không chịu vũ nhục, vậy ngươi khóc cái gì?" Thiếu Thương không vui, phí công vừa rồi nàng phát huy tốt như vậy! Kỹ thuật diễn chú ý chính là trong nháy mắt bùng nổ đó.
Nữ hài mặt trái xoan đỏ bừng mặt, à ờ vài tiếng không nói nổi lý do, nhưng dù sao nàng ta cũng là tâm phúc của Ngũ Công chúa, vốn lấy cơ trí để được sủng ái, ngay sau đó buồn bã nói:
"Chúng ta làm tỷ muội, đêm qua nàng ta bị vũ nhục, ta cũng đau lòng cho nàng ta..."
"Đau cái gì mà đau? Ngươi có đau cũng có thể đau hơn người thật sự chịu vũ nhục à?" Thiếu Thương làm sao chịu khách khí với nàng ta:
"Giọng khách át giọng chủ, ngươi có biết người ta là chính chủ không? Ngươi còn khóc thảm hơn cả người ta, người không biết vừa thấy, còn tưởng rằng đêm qua kẻ xấu kia thức khuya dậy sớm một hơi vũ nhục hai người đấy!"
"Ngươi… Ngươi… Ngươi… Ngươi nói gì vậy, quả thực bôi nhọ văn nhã!" Nữ hài kia trực tiếp tức thành hạt dưa ngâm xì dầu(*), thân mình run như cầy sấy.
(*) Hạt dưa ngâm xì dầu:
Ở đây ý Thiếu Thương ám chỉ cái mặt của nàng ta đen xì xì vì tức.
Ngũ Công chúa trừng mắt, mở miệng quở trách:
"Trình nương tử, ngươi ở nơi này hô to gọi nhỏ là ý gì, Trường Thu Cung từ khi nào để ngươi làm chủ? Ngươi..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ.
Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Trường Thu Cung cũng không phải từ ngươi làm chủ, ngậm miệng lại!" Hoàng hậu chợt ngắt lời:
"Đêm qua ngươi ngủ ở trong cung ta, ngoại đình xảy ra chuyện gì ngươi biết à? Nếu ngươi còn mở miệng, việc này ngươi cũng đừng nhúng tay vào nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!