Edit: Trúc
Beta: Khánh Vân
Đây là một trận chiến thực lực cách xa, không thấy khói thuốc súng, chỉ có từng bước sát khí.
Cùng Lăng Bất Nghi tranh cãi ầm ĩ xong, lòng Thiếu Thương đầy hỗn loạn, nhất thời nghĩ phải làm thế nào để thoát khỏi những người theo dõi này, nhất thời lại nghĩ trăm chuyển ngàn vòng, nghĩ đến Lăng Bất Nghi cũng là có ý tốt, vừa rồi mình không nên ầm ĩ lớn như vậy, hẳn nên nói chuyện mềm mỏng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ai ngờ không đến giờ tan tầm, Hoàng Môn lệnh bên người Hoàng đế đã tới truyền khẩu dụ, để Thiếu Thương ngay trong ngày bắt đầu vào Trường Thu Cung ở, không cần về nhà, học hành lễ nghi thành thạo gấp bội, giúp đỡ sắp xếp tiệc thiên tu của Hoàng hậu thiên.
Nói ngắn lại, ngày đêm làm bạn với Hoàng hậu đoan trang hiền thục, có thể làm Thiếu Thương mưa dầm thấm đất, gần đèn thì sáng, hiển nhiên Hoàng đế không suy xét đến còn có gần mực thì đen.
Thiếu Thương lập tức mềm nhũn, như gặp sét đánh giữa trời quang, lại giống bị đổ vào đầu một thùng nước chua bị thiu. Sau một lúc cả người cứng đờ mờ mịt mới tỉnh thần lại. Chân trước cãi nhau, sau lưng lập tức bị giữ lại, chuyện còn có cái gì không rõ đây?!
Trong bụng nàng mắng to một vạn làn Lăng Bất Nghi là đồ khốn nạn mười tám đời tổ tông không tích đức. Bà đây một không ăn hết gia sản của ngươi, hai không làm hỏng tiền đồ của ngươi, ba không làm đỉnh đầu ngươi xanh thành đại thảo nguyên Hulunbuir(*), cưới hỏi đàng hoàng bị ngươi suy diễn ra chặn đường đánh cướp, phong cách chủ nghĩa hậu hiện đại cũng coi như ngươi có phẩm vị độc đáo, tóm lại bà đây cùng ngươi thù sâu như biển không chết không ngừng!
(*) Đại thảo nguyên Hulunbuir:
Là thảo nguyên nằm phía đông bắc của khu tự trị Nội Mông Cổ, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
"Vị nội quan đại nhân này, thần thiếp lĩnh ý chỉ của bệ hạ, cũng hiểu ý tốt của bệ hạ, nhưng mà..." Thiếu Thương hấp hối giãy giụa:
"Có thể hay để hôm nay ta về nhà để sắp xếp ít đồ tùy thân được không? Sáng sớm ngày mai ta tiến cung là được, không chậm trễ chút nào."
Nàng phải về nhà khiêm tốn học hỏi Trình phụ cùng Tiêu chủ nhiệm làm thế nào chỉnh tên khốn họ Lăng kia!
Ai ngờ vị Hoàng Môn lệnh kia mặt đầy tươi cười:
"Trình nương tử đừng vội, Lăng đại nhân đã sớm chuẩn bị cho ngài rồi. Qua lúc nữa người bên cạnh hắn sẽ đưa các đồ cần thiết tới cho ngài. Lăng đại nhân làm việc ngài cứ yên tâm, hắn từ mười bốn tuổi đã bắt đầu làm việc cho bệ hạ, mọi việc thoả đáng, một giọt nước không lọt."
Thiếu Thương đầu váng mắt hoa, thật có cảm giác tẩu hỏa nhập ma.
Quả nhiên, chưa tới bữa tối, chỉ thấy Lương Khâu Phi dẫn một hàng hoạn quan cùng tỳ nữ bê đồ nối đuôi nhau dọn tất cả đồ cần cho sinh hoạt hàng ngày vào phòng Hoàng hậu mới cấp cho Thiếu Thương, mà Thiếu Thương chỉ có thể nhìn mọi người bận bận rộn rộn ở trong nhà thu dọn đồ.
Một bộ tủ gỗ sơn bốn giá cao ngang người dựa tường lần lượt đặt xong; tám ngọn đèn cung đình đồng thau cao lớn đặt ở bốn khóc, phân biệt là bốn ngọn đèn hình chim yến bay, hai ngọn đèn hình cung tì, hai ngọn hình cành lá, sáu ngọn đèn trước đều có thể giấu hơi khói vào trong;
Sáu bộ màn gấm thêu hoa mới tinh, hai bộ lụa mềm, hai bộ sa mỏng, còn có lụa thông khí cùng gấm vóc dày nặng;
Tam cái bàn, một bàn trang điểm hình vuông, một án thư dài, còn có một bàn nhỏ hình tròn tinh xảo, có thể bày biện đồ ăn vặt hoa cỏ;
Trên bàn trang điểm bày hai cái hộp một lớn một nhỏ, lớn là hộp đựng trang sức hai tầng tô màu, nhỏ là hộp chín ngăn đựng son phấn hương cao đồ trang điểm, xem dáng vẻ nặng trĩu này thì trong hai hộp này hẳn là đựng đầy đồ;
Một bên song song thả bảy tám cái quạt che mặt, đồ tre trúc, đồ gỗ sơn, thậm chí còn có cả đồ đính hoa gấm...
Thiếu Thương vừa quay đầu lại, trong tủ gỗ sơn đã được lấp đầy từng chồng vải lụa muôn màu muôn vẻ, từ đồ bên ngoài, nội y đến lụa khoác, áo choàng, thậm chí áo lót bên người, đầy đủ mọi thứ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng không khỏi thở dài:
"Phi thị vệ, thiếu chủ công nhà ngươi làm việc thật đúng là nhanh chóng vô cùng đó." Nhanh như vậy đã đặt mua đầy đủ hết, không phải là sớm để trong nhà rồi chứ? Nghĩ đến chỗ này, trong lòng nàng lại mềm xuống, quyết định hơi chút tha thứ cho Lăng Bất Nghi.
Lương Khâu Phi xa xa đứng ở ngoài hành lang, môi mấp máy vài cái, tiểu hoàng môn ở bên cướp lời cười đáp:
"Trình nương tử có điều không biết, vốn dĩ Lăng đại nhân phải về phủ đi lấy, sau đó bệ hạ lại trực tiếp mở kho cung để đại nhân tự đi chọn."
Thiếu Thương nuốt xuống một bụng chân khí hỗn loạn, cố gắng cười nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!