Edit: Trúc
Beta:
Không đợi Trình Thủy nói tiếp, Trình mẫu đã nói:
"Lão thân biết, nhi tử của ta lúc này lại lập công, hoàng đế muốn thêm chức quan cho ngươi chức gì!"
Đổng Lữ thị xen mồm cười nói:
"Chức quan cho gia là tất nhiên, công lao đại nhân vất vả, còn phải thưởng lớn vàng bạc đồng ruộng đấy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Thủy cười nói:
"Hoàng Thượng nhân hậu, cũng không để người có công hụt hẫng, không có gì đáng nói. Ta muốn nói là chuyện khác."
Hắn nhìn mọi người một vòng, ánh mắt rơi xuống trên người Trình Thiếu Thương, đầy từ ái nói:
"Cộng cả Niệu Niệu, ta cùng với Nguyên Y có tứ nhi một nữ, cũng may bốn nhi tử đang theo gia quyến của Vạn tướng quân chậm rãi đi, không cùng chúng ta trở về, nếu không gia trạch nhỏ hẹp, đều không đủ chỗ ở…"
Cát thị vội xen mồm nói:
"Huynh trưởng, cái này cũng không thể oán ta, trong thư các ngươi nói phải qua nửa tháng mới đến, ai ngờ nói đến là đến, trong giây lát, ta nào có thể dọn ra phòng cho các ngươi…"
Trình mẫu quát:
"Im miệng. Lúc ấy không kịp, bây giờ bọn họ đã trở về bao ngày rồi, chẳng lẽ ngươi không sắp xếp ra phòng được? Lão đại mới là chủ một nhà này, ngươi thì sao chiếm phòng ở lớn nhất, động cũng không chịu động."
Cát thị biện giải:
"Lúc trước đó ta dọn qua, Quân Cô ngài cũng đã đồng ý, là vu sĩ nói chỗ kia có lợi cho con nối dõi, ngài xem, không bao lâu ta đã sinh Âu nhi…"
"Cái gì không bao lâu, cũng là mấy năm, hơn nữa cũng mới có một mình Âu nhi." Trình mẫu chỉ tay về phía nam hài béo trắng đang cúi đầu ăn. Bản thân bà ta sinh tốt nuôi tốt, tất nhiên cũng có yêu cầu giống vậy đối với con dâu.
Cát thị tức muốn chết.
Sau khi phu thê Trình Thủy đi nhậm chức, Trình Thừa oán trách nàng ta làm khó dễ trong đó, tình cảm phu thê không tốt, lúc sau hoặc là không chịu phối hợp, hoặc là không có sức, sao nàng ta có thể có nhiều con nối dõi chứ?!
Nghĩ đến đây, tròng mắt nàng ta chuyển động, khóc nói với Tiêu phu nhân:
"Ta là đồ không bản lĩnh, không bằng tự phụ(*) có phúc khí, nhưng có ngàn không nhìn vạn không nể, cũng phải nể tình nhị đệ ngài, đáng thương hắn đã lớn tuổi mà dưới gối chỉ có một tử, tướng quân đã là con nối dõi đầy đàn, lời sấm kia thà rằng tin là có, nói không chừng trời thấy còn thương…"
(*) Tự phụ:
Chị dâu.
Trình mẫu không đồng ý: "Đầy đàn cái gì, lão đại cũng mới có bốn nhi tử, nghe nói Ngu Hầu kia đều có mười ba đứa con trai, vậy mới là gia tộc nhà lớn nghiệp lớn nhiều thế hệ quyền thế khí phái đấy!
Nếu kia phòng ở thật sự phong thuỷ cũng tốt, càng nên để hai vợ chồng lão đại ở, dù sao ngươi ở cũng không có tác dụng gì…Cát thị không phục:Ngu Hầu có một phòng cơ thiếp mỹ nhân, mười ba nhi tử cũng không phải là Ngu Hầu phu nhân một người sinh ra!
"Trình Thiếu Thương : Chậc, các ngươi xiên xẹo đi đâu rồi."Được rồi!
"Trình Thủy hét lớn một tiếng:"Nói đông nói tây nói bậy gì đó! Chuyện vui này các ngươi có còn nghe hay không!
"Hắn thật sự phiền chết loại đàn bà chả ra gì này, êm đẹp nói phòng ở, lại nói xiên đi chỗ nào rồi. Hắn lại liếc nhìn Tiêu phu nhân, sợ nàng không vui, ai ngờ Tiêu phu nhân như hoàn toàn không nghe thấy gì, ngay cả khuyên tai ngọc cũng không rung chút nào."Cơ thiếp cùng con nối dõi thì có liên quan gì, ngoại đệ thiếu cơ thiếp không? Nhưng sinh nhi dục nữ còn không phải là một mình Lữ thị.
"Trình Thủy nói. Đổng Vĩnh vội rụt cổ, Đổng Lữ thị kiêu ngạo ưỡn ngực."Việc cơ thiếp này, thích nạp thì nạp, không thích nạp thì không nạp, ta là không thích nạp, nhi nữ cũng không ít…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!