Chương 35: (Vô Đề)

Edit: Trúc

Vạn lão phu nhân đoán không sai, màn đêm buông xuống, Vạn Thê Thê hoàn toàn chính xác muốn cùng Thiếu Thương ngủ một giường.

Đổi một thân áo ngủ tơ tằm mỏng trắng nhạt thêu hoa, Vạn Thê Thê lại muốn tròng vào cổ bộ dây chuyền kia, Thiếu Thương không thể nhịn được nữa, ngăn cản:

"Mới vừa rồi bá phụ còn bảo ngươi mang ít hai món đấy!"

Vạn Thê Thê tủi thân nói:

"Ta vốn còn muốn mang vòng vàng cùng trâm phượng bằng ngọc nữa."

Thiếu Thương thở dài, nằm vật xuống đi ngủ.

Đêm dài tĩnh mịch là thời gian tốt để nói chuyện phiếm, Thiếu Thương tranh thủ thời gian hỏi con mắt cùng lỗ tai của Vạn lão phu nhân là xảy ra chuyện gì.

Vạn Thê Thê ngạc nhiên nói:

"Đây cũng không phải bí ẩn gì, thế mà ngươi không biết à?"

Trong bóng tối, Thiếu Thương thuần thục vận dụng kỹ thuật diễn, tủi thân nói:

"Thứ nhất trong nhà không cho phép nghị luận, thứ hai... Cũng không ai nói cho ta..."

Vạn Thê Thê chợt cảm thấy Trình gia thật là một nhà phúc hậu, lập tức một năm một mười kể: "Khi đó a phụ ta vẫn chưa tới mười tuổi, đại phụ ta đi quá nhanh, chưa kịp gửi gắm cho người có thể tin tưởng.

Cho nên người của chi phụ ép lên cửa, nói đại mẫu ta xuất thân nghèo khổ, vốn không môn đăng hộ đối, bảo bà nhanh chóng giao a phụ ta cho bọn họ nuôi dưỡng, tự đi tái giá đi là được. Tài sản riêng đại phụ cho bà cứ mang đi toàn bộ, coi như là đồ cưới.

Đại mẫu ta không chịu, bọn họ nói đại mẫu ta tất nhiên không giữ được, nói không chừng tương lai sẽ đưa gia nghiệp của đại phụ cho nam nhân khác...

"Thiếu Thương khinh bỉ:"Ừm, đám tộc nhân kia không đưa nam nhân khác, bởi vì bọn họ sẽ đưa cho mình!

"Tiết mục cũ chi phụ nhân lúc trẻ nhỏ đoạt quyền, không có gì mới. Vạn Thê Thê cười ha ha rồi lập tức lại sa sút nói:"Đáng hận là bên trong bộ khúc của đại phụ vốn có không ít con cháu Vạn gia. Bọn họ đều giúp đỡ trưởng bối nhà mình, chờ kiếm một chén canh đấy. Nên cho dù đại mẫu phát thề độc như thế nào, bọn họ đều không chịu bỏ qua.

Thế là đại mẫu ta tự khoét một mắt cắt một tai ném con mắt cùng lỗ tai lên người cầm đầu, nói bà tuyệt đối không tái giá.

Tâm phúc của đại phụ vốn không tiện nhúng tay vào chuyện nhà Vạn gia, nghe được việc này cũng giận không kìm được, lúc này bắt đầu sống mái với nhau, muốn làm chỗ dựa cho đại mẫu xả giận.Vậy... Sau đó thì sao?

"Thiếu Thương nghe mà chấn động lòng người."Giằng co như vậy hơn tháng, ngoại đại phụ của ta mang theo nhân mã từ thật xa đuổi đến. Ông là huynh đệ kết nghĩa của đại phụ ta, càng nổi danh là nhân nghĩa hào hiệp, Tùy huyện không ai không biết.

Dưới cả cứng cả mềm những tên thúc bá vô liêm sỉ kia mới thu tay lại!

"Thiếu Thương im lặng nói:"Ha ha! Thì ra là thế.

"Vạn Thê Thê oán hận nói:"Về sau đại mẫu ta chậm rãi tìm tướng lĩnh, thu phục nhân tâm, dần dần có uy vọng, ngoại đại phụ ta cuối cùng không cần một năm chạy đến Tùy huyện bảy tám lần nữa.

Lại qua mấy năm, a phụ ta sớm tăng quan, tự mình nhận nhân mã bắt đầu xử lý từng thúc bá vô liêm sỉ năm đó ép đại mẫu.Làm sao xử lý?

"Thiếu Thương cảm thấy hết sức hứng thú đối với quá trình cụ thể. Vạn Thê Thê nói:"Biện pháp nhiều lắm. Để con cháu bọn họ đi trải nghiệm diệt phỉ, nơi này chết mấy người, nơi đó chết mấy người; hoặc bị chút kiện cáo, trên đường áp giải lại chết mấy người.

Để những lão già kia trơ mắt nhìn xem con cháu nhà mình tàn lụi."

Thiếu Thương sợ hãi một trận, nữ hài đối xử với mình vô cùng thân thiết, nói đến chuyện giết người thế mà hời hợt như vậy, hoàn toàn không coi là gì. Đối với thái muội trấn nhỏ là nàng, chuyện tàn nhẫn nhất trong cuộc đời chỉ là dùng chai bia đập vào đầu người ta, hơn nữa còn không đập vỡ được đầu.

Nói đến đây, Vạn Thê Thê chợt thở dài thườn thượt: "Cho nên Vạn gia chúng ta chẳng những chi chính đơn bạc ngay cả chi phụ cũng không nhiều con trai cho lắm. Đại mẫu thường nói a phụ quá ác với huyết mạch cùng tộc, thương người hại mình, cho nên dưới gối mới trống trơn.

Nhưng a phụ nói với ta, sau khi đại mẫu khoét mắt cắt tai, lúc thì bị đau đầu, lúc thì vết thương rướm máu, cả đêm không cách nào chìm vào giấc ngủ, đau ốm vài chục năm mới qua nổi.

Khi còn bé hắn tận mắt thấy đại mẫu bị chịu tội lớn như vậy, nhớ tới là lại hận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!