Chương 29: (Vô Đề)

Edit: Trúc

Cho dù có phải Tiêu phu nhân bất công hay không, Thiếu Thương đều phải thừa nhận người ta thật sự có tố chất chuyên nghiệp. Từ buổi tiệc mới quen ngày ấy, không bao lâu nàng đã có giao tình với Doãn phu nhân, thư từ lễ vật qua lại liên tục.

Vì thế, vào ngày thứ ba Trình Nhị thúc rời nhà đi học, Trình Ương khóc đỏ mắt còn chưa hết, lão bộc Doãn gia đã đưa thiệp mời tới.

Trình Thủy rất tiếc hận lải nhải sớm biết vậy để cho Trình Thừa lên đường muộn mấy ngày, đến Doãn gia kết giao mấy nho sĩ quan văn thật tốt; còn suýt nữa muốn đuổi Trình Chỉ đi theo đưa Trình Thừa về, kết quả Trình mẫu lại ầm ĩ một lần tâm can bảo bối cho dù thế nào cũng không chịu cho đi.

Hai người Tiêu, Tang ấn Trình Ương cùng Thiếu Thương hung hăng trang điểm một lượt, lần này chị em dâu cuối cùng nhất trí đồng loạt trang điểm cho hai nữ hài theo hướng đơn giản, đoan trang.

Trên đường đi, thuận đường quẹo vào nhà mới của Vạn gia, cùng phu thê Vạn Thị và tiểu nữ nhi Thê Thê hội hợp, lúc này người hai nhà mới cùng đi Doãn gia.

"Doãn gia kia trước đó ta đã đi qua, cũng thật nhiều người. Đến bây giờ ta còn không phân rõ nhà hắn có mấy phòng, mấy con trai đấy."

Vạn Thê Thê nói chuyện sang sảng cởi mở:

"Gia mẫu đã nói Doãn đại nhân kia vốn không phải gia chủ Doãn thị, đáng tiếc mấy huynh trưởng trước ông ta đều bị hại, Doãn gia sóng gió bấp bênh hết sức nên ông ta mới nhậm chức tộc trưởng."

Trong lời nói rất có vài phần đắc ý, bởi vì sau khi phụ thân nàng được ngàn hô vạn gọi trông chờ, mới đồng ý kế nhiệm tộc trưởng Vạn gia.

Vạn tiểu cô nương lớn lên xinh đẹp nở nang, mắt phượng to tròn, mặt mày vóc người giống phụ thân, miệng cùng cằm giống mẫu thân, lại nhặt nét đẹp của cả hai.

Hôm nay nàng mặc một chiếc váy dài vạt cong màu hồng phấn sáng ngời tươi đẹp nhất cho tới nay Thiếu Thương mới được nhìn thấy, phía trên thêu hoa quỳnh um tùm, cổ tay áo vạt váy đều viền sợi tơ vàng bạc, trên cổ còn đeo một cái vòng cổ vàng ròng nặng trĩu, trong phạm vi trọng lượng cho phép khảm một đống đá quý mỹ ngọc muôn màu muôn vẻ, hơi động cổ là leng keng leng keng cực kỳ vui tai.

Thiếu Thương bị lóe đến đầu váng mắt hoa, thầm nghĩ đây mới đúng là cha con ruột nha.

"Thê Thê, ngươi lại khoe khoang, biết ba phần thế nào cũng phải khoe ra năm phần mới được…"

Trình Tụng ngồi trên lưng ngựa, thò đầu vào cạnh cửa sổ xe, cười ha ha nói chuyện cùng ba nữ hài ở trong thùng xe. Trình Vịnh ở cạnh nhíu mày nói:

"Niệu Niệu, các ngươi buông màn che xuống, đang ở bên ngoài đấy."

Tuy hắn biết Vạn Thê Thê cố ý nói tình hình Doãn gia cho hai muội muội nghe, nhưng cũng không thể trắng trợn táo bạo quá nha.

Vạn Thê Thê trừng mắt nói:

"Trưởng huynh thật là! Thôi được rồi." Nói xong vẫy vẫy tay với Trình Tụng, sau đó kéo màn xe thật dày xuống, ngăn lại tiếng ồn bên ngoài. Sau đó nàng quay đầu cười nói với hai người:

"Ta lớn hơn hai người các ngươi, ở trong nhà đứng hàng mười ba, hai nhà chúng ta tuy hai mà một, các ngươi gọi ta là Thập Tam tỷ. Về sau có việc, cứ tới tìm ta!"

Trình Ương vội vàng nói vâng, Thiếu Thương lại cười mà không nói, Vạn Thê Thê hỏi vì sao. Thiếu Thương cười nói:

"Thứ huynh sớm đã nói với ta rồi. Nói ngươi là người nhỏ nhất dưới gối Vạn bá phụ, hôm nay lại dám xưng a tỷ ở trước mặt chúng ta."

Vạn Thê Thê cười tàn nhẫn:

"Trình Tụng thật đáng giận dám bảo ta nói bậy. Các ngươi đừng nghe hắn!"

Trình Ương sợ nàng không vui, vội đổi đề tài:

"Thập Tam tỷ, bệnh phong hàn của ngươi đã tốt chưa?"

Vạn Thê Thê oán giận nói:

"Đã sớm khỏe rồi, đại mẫu nhất định phải giữ ta thêm ba ngày, nếu không ngày ấy nhà ngươi mở tiệc ta đã tới rồi."

Thiếu Thương thở dài, nếu ngày đó Vạn Thê Thê tới, có lẽ nàng sẽ không giận dỗi đi loạn, cũng sẽ không gặp gỡ quỷ đòi nợ họ Viên kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!