Edit: Trúc
Trong thính đường nhất thời im lặng, ngực Tiêu phu nhân như bị cái gì chặn lại không thở nổi.
Từ trước đến nay nàng kiên cường quả quyết, một khi hạ quyết tâm, cũng không quay đầu lại, nhưng lần này đối với con cái phản kháng, nàng là mắng không được, cũng không phạt nổi nữa.
Nàng chỉ có thể không ngừng nói với chính mình
"ngươi không sai, Ương Ương đôn hậu thành thật, nếu không che chở nó thì nó sẽ bị ức hiếp, nên đè ép nghiệp chướng này, không thể làm Ương Ương bị uất ức"
- tuy trong lòng nàng cũng biết như vậy là không tốt.
Trình Tụng vẫn luôn không không nói gì soạt một cái đứng dậy làm cho mọi người hoảng sợ.
Lúc này Trình Tụng không có nửa phần tươi cười, chỉ thấy hắn ta sải mấy bước lớn, đưa tay nắm lấy búi tóc của phó mẫu kia, ngang ngược kéo người sống sờ sờ đến cửa, sau đó cánh tay dùng sức, quăng ngã thật mạnh ở ngoài cửa hiên, chỉ nghe một tiếng hét thảm, phó mẫu kia đã không còn tiếng động.
Trình Ương hoảng sợ hô lên một tiếng, té xỉu ở trên người Xương Bồ. Xương Bồ cũng run bần bật. Loại chuyện cướp đoạt đồ vật ở phòng các nương tử khác trước kia ở Cát gia các nàng không phải chưa từng làm, xưa nay nữ quân Cát gia đều là giơ cao đánh khẽ, lúc này mới làm cho các nàng tập mãi thành thói quen.
Bây giờ nàng ta cuối cùng cũng biết, Trình gia không phải Cát gia, không phải do các nàng tự cho là đúng, hiếu thắng xông lên.
Tiêu phu nhân vốn định mắng con thứ, ai ngờ Trình Tụng quay đầu, lại thấy mắt hắn ta toàn lệ, vẻ mặt bi phẫn, thế mà nàng lại không mắng nổi ra tiếng. Trình Tụng đi về, quỳ gối thật mạnh bên cạnh Trình Vịnh, lớn tiếng nói:
"A mẫu muốn phạt huynh trưởng, ngay cả ta cũng phạt đi!"
Sau đó Trình Thiếu Cung cũng im lặng không lên tiếng đi tới quỳ xuống, cúi đầu không nói, hiển nhiên cũng có ý như vậy.
Tiêu phu nhân sao không biết đây là ba nhi tử mãnh liệt tỏ vẻ bất mãn với nàng, cơn tức của nàng nghẹn ở cổ họng, mắt thấy tình thế khó mà xử lý cho êm đẹp, Tang Thị bỗng nhiên kêu to lên ôi da một tiếng, mọi người vội nhìn nàng ta.
Chỉ thấy Tang thị một tay che bụng, một tay bắt lấy cổ tay Tiêu phu nhân, đau đớn nói:
"Tự phụ, dường như ta lại đau bụng, thuốc viên lần trước của ngươi có còn không? Mau đi lấy hộ ta hai viên! Mau, mau!"
Tiêu phu nhân có chút ngốc, đang định bảo Thanh Thung đi lấy, ai ngờ lực tay Tang Thị cực lớn, mạnh mẽ kéo nàng đi, trong miệng còn luôn miệng nói:
"Đau chết ta rồi, mau lấy thuốc viên cho ta!" Sau đó lôi kéo Tiêu phu nhân đi về phía nội đường.
Tang Thị cùng Tiêu phu nhân cứ như vậy rời đi như một trận gió, để lại mọi người ngây ra như phỗng, không biết làm sao.
Vừa đến nội đường, Tang Thị lập tức không đau bụng nữa, lạnh giọng bảo thị tỳ bên cạnh lui xuống, sau đó ném Tiêu phu nhân ở ghế xếp hằng ngày nghỉ tạm, trừng mắt nói:
"Hôm nay tự phụ thật quá uy phong, dọa sợ ta đấy!"
Tiêu phu nhân vừa mới bị con cái làm tức đến mê muội đầu óc, bây giờ phản ứng lại đây Tang Thị là giả vờ đau bụng, cho mọi người một bậc thang xuống, miễn cho ầm ĩ đến không thể vãn hồi.
Tiêu phu nhân ngồi ở trên ghế xếp, xoa ngực mình, mạnh miệng nói:
"Ta uy phong? Ngươi nhìn xem nghiệp chướng kia, từng câu ép ta, nàng mới uy phong đấy!"
"Xứng đáng! Ai bảo ngươi một bước sai, cả bàn cờ đều tan tác!" Tang Thị đi hai vòng ở nội đường, sau đó nghỉ chân nói:
"Từ lúc bắt đầu ngươi đã sai rồi, rõ ràng là Niệu Niệu oan uổng, lại không chịu nói một câu ngọt ngào. Từ xưa đến nay, cha không hiền, con bất hiếu, chính ngươi không có lý, lại đặt uy phong mẫu thân, xứng đáng bị ép đến nông nỗi này!"
Tiêu phu nhân oán hận nói:
"Mấy đứa nghiệp chướng không bớt lo, nhường một chút thì đã sao chứ! Một câu bám sát một câu, chẳng lẽ ta không nhìn ra kỹ xảo của bà lão cùng tiểu tiện tì kia chắc, lúc sau lại âm thầm xử lý là được. Thể diện của Ương Ương…"
"Ngươi đừng có mà Ương Ương, Ương Ương nữa, ta nghe đều ghê tởm!"
Tang Thị gỡ từ túi gấm bên người ở eo xuống ném cho Tiêu phu nhân, không khách khí nói: "… Lòng người đều có bất công, này không hiếm lạ. Nhưng ngươi cũng quá mức bất công! Rõ ràng đuối lý, vẫn còn cố nói ra những lời vô lý, ta còn nhìn không được. Thiếu Thương không phải ngươi sinh à!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!