Chương 11: (Vô Đề)

Edit: Trúc

Beta:

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhà cửa không lớn, từ phòng cho khách phu thê Trình Thủy ở tạm đến chỗ phu thê Trình Thừa ở chẳng qua chỉ có hai cái hành lang ba lối rẽ, Tiêu phu nhân mang Thanh Thung phu nhân cùng với một số võ tì đi vài bước đã đến, quả nhiên nghe thấy từ trong buồng truyền đến tiếng khóc mắng the thé của Cát Thị.

"… Ngươi cũng coi như là nam nhân, nhìn thê tử chịu nỗi nhục lớn như vậy, thế nhưng một câu đều không nói, không bằng đưa áo váy thừa cho ngươi, ngươi mặc đi ra ngoài cho người khác nhìn xem nhé! Đọc sách không thành, làm quan không thể, còn là người thọt, ngươi nói xem ngươi còn có thể làm gì?!

Số của ta thật quá khổ mà, theo cái đồ hèn nhát như ngươi …"

Nơi này vốn là phòng sách của Trình Thừa, ngoài cửa có mấy vú già canh giữ, vừa thấy Tiêu phu nhân đã lập tức tiến lên ngăn cản, trước mặt là Lý Truy tâm phúc của Cát Thị, lúc bà ta thấy Tiêu phu nhân mang vú già không tầm thường, mà là võ tì cầm kiếm đeo cung, đã có chút hoảng hốt.

Bà ta vội vàng tiến lên khom mình hành lễ, cười làm lành: Nữ quân ngài… Không đợi bà ta nói tiếp, bên trong lại truyền đến tiếng của Trình Thừa.

"Đủ rồi! Nếu ngươi căm giận bất bình, có thể về Cát gia đi, huynh trưởng sẽ cho người nhiều vàng bạc…"

"Mơ tưởng!

Lúc ta gả là lúc Trình gia các ngươi khốn khó đan xen, hiện giờ huynh đệ nhà ngươi thăng tiến nhanh, các ngươi lại muốn bỏ ta, mơ tưởng!

Nếu lúc trước ngươi đuổi ta về, ta còn kính ngươi có vài phần can đảm, sao nào, huynh trưởng ngươi đã trở lại nên lá gan của đồ nhu nhược nhà ngươi to ra à, biết tranh luận với ta, cả đời ngươi chính là đồ phế vật uất ức vô năng, chỉ dựa vào huynh trưởng ngươi …

"Tiêu phu nhân không thể nhịn được nữa ra hiệu cho mấy võ tì thượng cẳng chân hạ cẳng tay hai ba cái đã bẻ cánh tay vú già của Cát Thị trói vào, Thanh Thung phu nhân thì trực tiếp một túm lấy cánh tay Lý Truy, thuận tay ném cho người phía sau, trong viện phát ra tiếng"ui da ui da

"hết đợt này đến đợt khác, không đợi đám người Lý Truy hô lớn, chỉ nghe"loảng xoảng" một tiếng, cánh cửa chỗ chủ cư thế mà bị Tiêu phu nhân một chân đá văng ra.

Lý Truy bị vặn cánh tay thấy vậy bị dọa sốc

- bà ta theo Cát Thị ở Trình gia mười mấy năm, Tiêu phu nhân xưa nay văn nhã dịu dàng đi lên đưa chân đá cửa là bà ta chưa bao giờ gặp, bà ta quên cả giãy giụa.

Tiêu phu nhân lập tức đi vào nhà chỉ thấy Trình Thừa nửa dựa vào một bên giường, mùi rượu chưa tan, đã bị tức đến cả người phát run; Cát Thị thì đứng ở đối diện hắn ta đang dậm chân mắng to.

Nhìn thấy Tiêu phu nhân đi vào, Trình Thừa ngẩng đầu, mặt đầy lúng túng, lại có vài phần uất ức, trong mắt rưng rưng nói: … Tự phụ…

Trong lòng Tiêu phu nhân đau xót, từ khi nàng gả vào Trình gia thì cũng đã coi đệ đệ muội muội của Trình Thủy giống như của mình, Trình Tục cùng Trình Tức xuất giá, Trình Chỉ lại đi xa đọc sách; thật ra hằng ngày ở trong nhà chỉ có Trình Thừa hỗ trợ nàng nhiều nhất.

Hiện giờ thấy sắc mặt hắn ta tiều tụy, rõ ràng chỉ nhỏ hơn Trình Thủy vài tuổi, lại giống như người sắp già, làm nàng hận đến vô cùng.

Tiêu phu nhân cũng không nói nhiều, ý bảo Thanh Thung phu nhân đỡ Trình Thừa đi, Cát Thị muốn đi lên dây dưa, Tiêu phu nhân đã tiến lên một bước, tay trong áo đưa ra một quyền đánh một cái thật mạnh vào bụng Cát Thị, lại trở tay cho nàng ta một cái tát vang dội, dùng sức cực lớn, trực tiếp quăng ra lập tức đánh cho Cát Thị choáng váng, ngồi bệt trên mặt đất.

Lúc này, Thanh Thung phu nhân đã đưa người nhanh chóng tránh lui đóng cửa ra ngoài.

Ngươi, ngươi…! Bụng Cát Thị đau nhức, một tay che mặt, một tay che bụng, không thể tin nổi nói: Ngươi dám đánh ta!

Tiêu phu nhân không giống Trình mẫu, thư hương quý môn chân chính dạy dỗ ra, chị em dâu nhiều năm như vậy, Tiêu phu nhân còn chưa từng lớn giọng chửi bậy, thế mà bây giờ lại làm thế này.

Đôi mắt Tiêu phu nhân đầy hàn băng, lạnh lùng nói:

"Ta chẳng những muốn đánh ngươi, còn muốn hưu ngươi!"

Cát Thị chịu đựng đau đớn, bò lên mắng:

"Ta không đi, lúc trước Trình gia nghèo…"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!