Bên cạnh Đan Thành, vẫn còn hai cô gái mặc bikini liều mạng dán vào, trong đó có một cô, Diêm Diệu Hiên nhận ra, tên là Giao Oánh Oánh, một thiên kim nhà giàu, nổi tiếng với vẻ lạnh lùng cao quý.
Kết quả bây giờ lại trưng ra một vẻ mặt nịnh hót, nũng nịu nói:
"Lần trước sinh nhật tôi, đặc biệt mời anh cũng không tới, nói không thích tham gia tiệc tùng, sao hôm nay Cao Vĩ Trình mời anh lại tới, bất công……"
Diêm Diệu Hiên nghe thấy loại thanh âm nũng nịu này cũng nổi da gà.
Này, cậu vỗ bả vai Giao Oánh Oánh một cái:
"Nhường anh một chút."
Giao Oánh Oánh quay đầu nhìn cậu một cái, lập tức không vui đẩy tay của cậu ra: Làm cái gì.
Diêm Diệu Hiên cười cười:
"Nhường chút không gian đi, mọi người cùng ngồi một chỗ."
"Tôi không muốn ngồi cùng anh." Giao Oánh Oánh không vui nói.
Diêm Diệu Hiên cô có quen, cô không ưa nhất chính là loại công tử bột ngoại trừ tiền cái gì cũng không có. Ngay cả Cao Vĩ Trình, loại phú nhị đại chả có tài cán gì cũng mạnh hơn cậu ta gấp trăm lần, Đan Thành khẳng định càng không vừa mắt.
Kết quả cô ta vừa dứt lời, liền nghe Đan Thành dùng tiếng Anh nói:
"Hai vị có thể tạm thời nhường một chút không? Tôi muốn trò chuyện với bạn bè hai câu, rất cảm ơn."
Rất khách khí, cũng rất lãnh đạm.
Giao Oánh Oánh sửng sốt một chút, cùng cô gái ở gần đó ngượng ngùng đứng dậy: Đương nhiên. Giao Oánh Oánh vừa mới đứng dậy, bên cạnh liền có mấy con em nhà giàu định đi tới.
Giao Oánh Oánh cũng coi là một đại mỹ nữ, dáng người lại nóng bỏng như vậy, phú nhị đại thích cô có hàng đống, vừa tiến đến liền có người để mắt tới cô.
Đối với những tên phú nhị đại này, Giao Oánh Oánh đến nhìn cũng chẳng buồn nhìn một chút. Cô khơi một chút tóc, quay đầu nhìn thoáng qua Đan Thành, thấy Diêm Diệu Hiên đã tại bên cạnh Đan Thành ngồi xuống.
Hai người này sao lại có giao tình được.
Đan Thành gia thế không tầm thường, gia giáo cũng rất nghiêm, mặc dù quan hệ cùng Cao Vĩ Trình không tệ, nhưng sẽ rất ít khi tham dự vào cái vòng tròn quý tử chỉ thích sống phóng túng này.
Thật là Diêm Diệu Hiên, hắn trừ ăn uống vui đùa ra, còn biết cái gì đâu. Một kẻ học dốt đến mức dẫu ở nước ngoài du học mấy năm đến tiếng Anh cũng còn nói không lưu loát.
"Anh rất được hoan nghênh nhỉ."
Diêm Diệu Hiên ngồi xuống nói.
Đan Thành cười cười, con ngươi dưới ánh mặt trời càng lộ vẻ nhạt nhẽo. Gương mặt này dáng dấp thật sự là tuấn mỹ, cũng sắp theo kịp khuôn mặt của Thẩm Kim Đài.
Toàn là bạn cũ cả.
Đan Thành nói. Tiếng phổ thông của hắn không tính một trăm phần trăm thuần bản địa, nhưng có thể biểu đạt trôi chảy, nghe hắn nói, quả thật là một người lịch sự lại chu đáo, cùng tướng mạo hơi có phần sắc bén của hắn một chút cũng không ăn khớp với nhau.
Diêm Diệu Hiên thả lỏng ra, cậu cảm thấy cậu mặc dù chưa từng yêu đương gì, nhưng bên người là một đám cao thủ tình trường, tuy chưa ăn thịt heo nhưng mỗi ngày cậu đều thấy heo chạy nha, cậu bèn nói như đúng rồi, nói:
"Anh trông cực kỳ giống một người tôi biết."
Vị mỹ nam tử tên là Đan Thành này quả nhiên mắc lừa, hỏi lại: Vậy ư, giống ai?
Thấy con mồi cắn câu dễ dàng như vậy, Diêm Diệu Hiên liền thuận miệng bịa ra một người:
"Tôi tại trong nước có một người bạn, bạn rất thân, cho nên tôi vừa nhìn thấy anh, đã cảm thấy đặc biệt thân thiết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!