Chương 42: Thông Trần, ngươi đổi ý à?

Buổi tối lúc trưởng lão Thông Trần đến, các đệ tử đã sửa xong nóc nhà, vẻ mặt kiêu ngạo chờ lão ta khen ngợi.

Đệ tử đi bên cạnh trưởng lão Thông Trần nói vài câu, nói chuyện guồng nước cho lão ta.

Khóe miệng trưởng lão Thông Trần giật một cái, nhưng cũng không nói gì.

Đúng là không có cách nào với Khương Trúc mà.

Phong bế linh lực là vì sợ nàng dùng túi trữ vật để đựng nước, không ngờ dù nàng không có linh lực thì cũng có thể làm ra một cái guồng nước thủ công.

Bị đầu cơ trục lợi nhiều lần, có khi lão ta cũng phải hoài nghi liệu có phải Khương Trúc chuyên khắc lão ta không.

Khương Trúc cười tủm tỉm nói:

"Trưởng lão, chúng ta làm như này có tính là lấy công chuộc tội không?"

Sắc mặt trưởng lão Thông Trần vẫn rất nghiêm túc:

"Có thể, nhưng ta vẫn muốn nhấn mạnh một lần nữa, không cho phép truyền bá công pháp kỳ quái trong tông môn."

Khương Trúc cực kì khéo léo gật đầu.

Các đệ tử khác cũng bộ dạng cam đoan.

Bọn họ lén học, không nói cho người khác là được.

"Giải trừ linh lực đi, từ mai bắt đầu chính thức đi học."

Sau khi để lại câu này, trưởng lão Thông Trần quay người rời đi.

Các đệ tử cứ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rồi phát ra âm thanh hưng phấn vui sướng.

"Môn công pháp kia làm thế nào? Như này như này sao?"

"Tập trung linh lực ở cổ tay, sau đó truyền qua gậy, ta đã nhớ rồi..."

"Tốt quá rồi, cuối cùng cũng không cần gánh nước nữa, lần đầu tiên bị phạt mà kết thúc nhanh như vậy."

"Cảm giác có linh lực thật là tốt, nhìn bộ cước pháp ta mới học này, có phải bị vẻ tuấn tú của ta làm choáng váng rồi không."

Giữa mày Khương Trúc giật mạnh một cái.

Trơ mắt nhìn Huyền Tịch dùng một cước đá văng đầu của cọc gỗ, sau đó cọc gỗ kia bay ra ngoài, rơi phịch một tiếng đập vỡ tượng đá đặt bên ngoài.

Các đệ tử lập tức hóa đá.

"A... Ta... cái này... nó tự nát mà?"

Hắn ta bị dọa đến mức nói năng lộn xộn, nhìn trái nhìn phải rồi chạy tới trước tượng đá, mặt buồn rười rượi cầm lấy hòn đá muốn ghép lại, đáng tiếc mấy tảng đá này cực kì không nể mặt, cứ thế rơi xuống.

Các đệ tử chạy theo sau.

"Làm sao bây giờ, lại đi khắc một cái khác à?"

"Khác nhau đấy, sẽ bị nhìn ra thôi."

"Vậy làm sao bây giờ?"

Các đệ tử vội lắc đầu, vẻ mặt luống cuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!