Chương 419: Lãnh thổ của Tử Thành

"Vậy thì thôi, chúng ta đi xem có lối ra nào khác không."

Chủ yếu phi thuyền cũng không thể sửa xong trong một hai canh giờ, họ đứng chờ dưới linh tuyết lâu như vậy không biết sẽ tiêu tốn bao nhiêu linh lực, nếu cuối cùng vẫn không sửa xong, thì đúng là tổn thất lớn.

Không thể mạo hiểm.

Lão đầu bị lạnh đến mức xoa xoa cánh tay, thoáng nhìn thấy những người Hạ gia bị trói bằng dây thừng, trước khi những người khác kịp phản ứng, lão ta đã vung tay cướp sạch pháp khí trên người họ.

Sau đó một tay đẩy họ về phía Hạ Phong:

"Đây là người của các ngươi? Trả lại cho các ngươi."

"Pháp khí của ta, lạnh quá, lạnh quá."

"Trả lại pháp khí cho chúng ta, mau lên!"

Nhóm người Hạ gia không còn pháp khí bảo vệ, chỉ có thể vận dụng linh lực để chống lại sự xâm nhập của cái lạnh.

Trong nỗi sợ hãi cái chết, nhóm người đó vật lộn lao về phía lão đầu.

Thu Vũ Miên Miên

Lão đầu mỉm cười giơ tay, một tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong chớp mắt đã c.h.é. m c.h.ế. t hai người ở phía trước. 

Máu ấm nóng văng ra đất, khiến cho tất cả mọi người đều bị chấn động, bọn họ lặng lẽ lùi lại.

Nhóm Khương Trúc nhìn nhau, ánh mắt có chút cảnh giác nhìn về phía lão ta.

Không phải vì tiếc cho mấy người Hạ gia, dù sao trước đó bọn họ cũng đã đến g.i.ế. c nhóm Khương Trúc.

Chỉ là hành động g.i.ế. c người cướp của của lão đầu trước mặt này quá quen thuộc.

"Ở bên ngoài lão phu sẵn lòng nói chuyện hòa nhã, nhưng từ khoảnh khắc các ngươi bước vào Toái Thi Băng Nguyên này, các ngươi đã bước vào lãnh thổ của Tử Thành. Ở Tử Thành chúng ta, g.i.ế. c người không cần lý do."

Lão đầu nhanh chóng đeo tất cả pháp bảo lên người, trước tiên lão ta nhìn về phía chín người ở phía sau, dường như đang tính toán xem đánh nhau thì có bao nhiêu phần thắng.

Nhưng dù có đánh thắng, lão ta cũng không dám mạo hiểm gây thù chuốc oán với tám chín người Hóa Thần ở nơi này, huống chi tên nhóc kia hình như có chút quan hệ với Tề Thương.

Thế là…

Lão đầu quay đầu chỉ vào những người Hạ gia và các tán tu phía trước, giọng điệu không thể chối cãi:

"Các ngươi, tiến lên mở đường."

Con ngươi Hạ Tử Khôn co lại, trong lòng cực kỳ sợ hãi, lùi một bước về phía sau Hạ Phong.

Lão ta nheo mắt lại, Hạ Phong thấy vậy lập tức dùng linh lực giam giữ bốn năm tán tu mặt mày tái nhợt ném ra phía trước:

"Các ngươi đi mở đường trước."

Cái lạnh từ phía trước ập đến, cái lạnh thấu xương khiến họ không thể không run rẩy.

Lập tức có một tán tu vừa hét lên vừa lùi lại:

"Ta không muốn, ta không đi, ta không đi…"

Xì…

Trên mặt đất trắng xóa lại thêm một vết máu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!