"Thế nào, ta lái không tệ… chứ…"
Khương Trúc vừa quay đầu lại, phát hiện ra ngoại trừ Tiêu Trường Phong nhắm mắt ngồi im, vẻ mặt khó chịu, thì những người khác đều mệt mỏi dựa vào thành thuyền mà nôn thốc nôn tháo.
"Quái lạ, trước đây không thấy họ say thuyền mà."
Khương Trúc lẩm bẩm rồi quay đầu, một mình nhìn về phía băng nguyên gần trong gang tấc.
Ở bên trong tuyết rơi dày đặc, trắng xóa một màu, hàn khí nặng nề đến đáng sợ, cái lạnh thấu xương khiến nàng không khỏi co rúm người lại, cho đến khi mở hết các trận pháp hộ thuyền, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Trên băng nguyên thỉnh thoảng xuất hiện những cơn lốc lạnh lẽo, Khương Trúc cẩn thận điều khiển phi thuyền tránh xa những cơn xoáy này.
Trong khi đó, Thần Hỏa phi thuyền cũng đã đến băng nguyên, những tu sĩ trên đó vừa mới cướp bóc một chiếc phi thuyền khác, đang mang theo đủ loại bảo vật hân hoan trở về phi thuyền.
"Hừ, thật sự không có kiến thức, chỉ với chút đồ vật này mà đã vui mừng như vậy."
Hạ Tử Khôn khinh thường liếc nhìn những tu sĩ trên phi thuyền, rồi tự mình đi đến bên cạnh trưởng lão.
"Chúng ta còn cách bí cảnh của Vạn Tuyết Quốc bao xa? Đi lâu như vậy, mà ngay cả bóng dáng linh thú cũng chưa thấy?"
Hắn ta đã chán ngấy việc ở cùng đám tán tu này rồi.
Hạ Phong mở một bản đồ ra, nói:
"Nếu chúng ta không đi sai hướng, thì chắc sắp đến rồi…"
Nói rồi ánh mắt hắn ta bỗng nhiên khựng lại, chỉ thấy một chiếc phi thuyền khổng lồ xuất hiện trong tầm nhìn.
Đây là…
Phi thuyền của Hạ gia họ!
Hạ Tử Khôn dĩ nhiên cũng nhìn thấy, lập tức trợn to mắt, đặc biệt khi nhìn thấy những người trên đó, càng thêm tức giận không thể kiềm chế.
"Tiểu tặc, dám trộm phi thuyền của Hạ gia, còn dám ngang nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta?!"
Hạ gia bọn họ không biết đã tốn bao nhiêu công sức để chế tạo chiếc phi thuyền này, mà kết quả là trước ngày họ khởi hành lại bị mất một cách bí ẩn, khiến hắn ta đành phải nhượng bộ, đi cùng đám tán tu này.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Khôn tức giận đến mức muốn nổ tung, nếu không phải khoảng cách bây giờ hơi xa, hắn ta đã bay đến để dạy dỗ đám tiểu tặc này rồi.
Mấy người Khương Trúc đang ở trên phi thuyền nghe thấy tiếng động cũng đều tụ lại.
Mục Trì nhướng mày:
"Ô, đây không phải là đại nhân vật cao quý sao, sao còn ở đây vậy? Ta còn tưởng các ngươi đã tìm được bảo vật rồi chứ."
Hạ Tử Khôn hừ một tiếng:
"Ngồi trên chiếc phi thuyền trộm từ Hạ gia, còn dám khiêu khích chúng ta, thật là vô liêm sỉ!"
Khương Trúc nhìn quanh:
"Phi thuyền của Hạ gia? Ở đâu? Sao ta không thấy?"
"Tiện nhân, đừng giả vờ, trên phi thuyền còn có đồ của Hạ gia chúng ta…"
Hắn ta chưa nói xong, đã thấy Mục Trì nhảy đến bên hông phi thuyền rầm một tiếng bảng hiệu bị đá xuống.
"Ngươi nói gì? Gió quá lớn, chúng ta không nghe rõ." Mục Trì quay trở lại phi thuyền, vô cùng gợi đòn ngoáy ngoáy tai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!