Ngày hôm sau, ánh mặt trời ló rạng.
Trên núi, một đám đệ tử khiêng đòn gánh trên vai, bên trên treo hai thùng nước, xếp hàng qua cầu.
Lúc các đệ tử gánh nước cũng không quên tu luyện, tiếng nói lanh lảnh vang vọng giữa đất trời.
"Ngã tâm vô khiếu, thiên đạo thù cần. Ngã nghĩa lẫm nhiên, quỷ mị giai kinh. Ngã tình hào dật, thiên địa quy tâm. Ngã chí dương đạt, thủy khởi phong sinh. Nhất tâm bất chuế vật, ngã kim tự tiêu diêu."(1)
Các đệ tử hăng hái bốn phương, nhưng đến giờ nghỉ giữa trưa thì lại hơi lo lắng.
Bọn họ phải gánh nước trong hồ ở sau tông môn, sau đó lại chuyển nước vào phòng tắm trong tông môn.
Để trừng phạt bọn họ, trưởng lão đã phong bế linh lực bọn họ lại, cho nên bây giờ bọn họ đi bộ từ phòng chứa nước ra hồ nước, tốc độ nhanh cũng phải mất nửa canh giờ, vừa đi vừa về là mất một canh giờ.
Cứ tính như vậy, một ngày bọn họ cùng lắm là chạy được tám chuyến thôi.
"Lu nước trong phòng chứa nước lớn như vậy, còn có tận mấy cái, chúng ta có thể đổ đầy trong ba ngày sao?"
"Dựa theo lý thuyết mà nói thì, không thể."
Vẻ mặt các đệ tử cay đắng.
"Thế thì bên trưởng lão Thông Trần phải làm sao bây giờ?"
"Không thì... chúng ta đập nát một cái lu đi?"
Vẻ mặt các đệ tử khác cạn lời nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Thu Vũ Miên Miên
Đệ tử kia sờ sờ mũi, cười gượng nói:
"Đùa chút thôi, đùa chút thôi mà."
Nếu thật sự đập nát một cái lu, trưởng lão Thông Trần sẽ phạt bọn họ c.h.ế. t mất.
"Tiểu sư muội, muội thấy sao?" Huyền Tịch cảm thấy Khương Trúc nhất định có cách.
Nàng có nhiều mưu mẹo lắm.
Khương Trúc nghĩ một hồi rồi nói:
"Có thì có, nhưng mà hơi phiền chút."
Các đệ tử vừa nghe đã bị thu hút, lập tức vây quanh lại.
"Chúng ta có thể làm một công cụ, chỉ là công cụ này có hơi lớn..."
"Cần rất nhiều cây trúc lớn..."Mặt trời đứng bóng, một đám đệ tử chạy qua dưới bóng cây.
"Tiểu sư muội, trúc tới rồi, có đủ không?"
Nói xong, cả mười người, mỗi người khiêng mười mấy cây trúc già chạy như bay tới.
Mặc dù bọn họ không còn linh lực, nhưng sức mạnh cơ thể thì vẫn còn.
"Mấy cây này đều là trúc lâu năm đấy."
Khương Trúc cầm bản vẽ mình vừa vẽ xong lên, nhìn sang cây trúc:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!