Mười mấy người nhóm Khương Trúc vừa ra đã phải đối mặt với một trận uy áp.
Xui c.h.ế. t đi được, vị trí bọn họ đi ra lại đúng trung tâm nơi mà linh thú và tu sĩ đang hỗn chiến, đám người của Phong Thanh Tông cũng ở trong số đó.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Tô Thiên Tuyết hiện lên vẻ vui mừng, hô to:
"Người của Vạn Phật Tông đến cứu chúng ta rồi, mọi người mau qua bên kia."
Giọng của nàng ta đã gọi được tất cả các tu sĩ lại đây.
Một đám tu sĩ kéo theo một đám linh thú chạy về hướng Khương Trúc cùng mười mấy người kia.
Đám người của Hợp Hoan Tông bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Mặc dù số lượng đám linh thú này không nhiều bằng dám trước kia, nhưng mà số lượng hiện tại cũng không ít, nhìn thôi cũng đã dọa người.
"Ả Tô Thiên Tuyết này, đúng là đáng hận."
Tiết Âm nghiến răng.
Thấy sắp chạy tới rồi, nhưng trước mắt Tô Thiên Tuyến đột nhiên có một ngọn lửa bốc cháy hừng hực, linh hỏa này không giống với lửa thường, cực kì nóng bỏng, người đụng phải lập tức bốc cháy.
Khương Trúc chậm rãi đến gần, dơ tay rót linh lực vào khiến lửa cháy ngày càng lớn.
Tưởng người tu Phật không có IQ sao?
"Tam sư tỷ, tỷ làm gì vậy, mau cứu bọn ta đi chứ, các ngươi không phải Phật tu sao??" Tô Thiên Tuyết kích động đến nỗi giọng như vỡ ra.
Các tu sĩ sau lưng cũng lộ vẻ mặt giận dữ, chỉ trích nói:
"Các ngươi không phải đệ tử của Vạn Phật Tông sao, các ngươi còn muốn tu Phật nữa không ?"
Khương Trúc lười biếng khoanh tay trước ngực:
"Cảm ơn sự công nhận của các ngươi, ta là tu Phật, chứ không phải tên ngốc."
Lục Tiến cực kì tức giận.
Khương Trúc nàng ta quả thực quá độc ác.
"Không phải Vạn Phật Tông các ngươi đều muốn cứu người sao? Bọn ta nhiều người như vậy, các ngươi cũng có thể nhẫn tâm thấy c.h.ế. t mà không cứu?"
"Còn không mau thu lửa lại, bọn ta mà c.h.ế. t các ngươi có sống yên ổn được không?"
Huyền Tịch và Thiền Tâm vốn dĩ còn xúc động muốn đi cứu người, nhưng sau khi nghe xong những lời này thì lập tức bình tĩnh lại.
Bọn họ là Phật tu, nhưng cũng không phải người nào cũng cứu.
Phật tu được gọi là Phật tu, bởi vì bọn họ tin thế gian đều có tình thương, cứu người cũng bởi vì trao đi những yêu thương này.
Thu Vũ Miên Miên
Chứ không phải như tình cảnh hiện tại.
Bên này có linh hỏa ngăn cản, đám tu sĩ kia không thể đi qua, chỉ đành lần nữa tiếp tục chiến đấu với đám linh thú kia.
Đám người kia vừa đánh vừa mắng chửi, càng đánh số người c.h.ế. t càng nhiều.
Một t.h. i t.h. ể bị linh thú cắn xé rơi xuống dưới chân của Thiền Tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!