Các đệ tử khác của Phong Thanh Tông đều chìm đắm trong cảm xúc tiêu cực.
Sau bao nhiêu chuyện vừa xảy ra, bọn họ không còn cưng chiều Tô Thiên Tuyết như trước nữa.
Không nói đến chuyện ban đầu bọn họ ở gần bầy linh thú như thế chỉ vì muốn đuổi theo nàng ta, dẫn đến việc nhóm bọn họ có nhiều người c.h.ế. t nhất, ngay cả đệ tử vừa rồi cũng c.h.ế. t vì bảo vệ nàng ta.
Khách quan mà nói, tu vi của Thị Huyết Đằng không cao, đối phó với chúng nhiều nhất cũng chỉ tiêu hao nhiều linh lực, không đến mức c.h.ế. t người.
Nếu không phải vì nàng ta nhát gan gặp nguy hiểm lại cứ ngồi lỳ ở đó, những người khác sẽ không chật vật như vậy.
Tu Tiên giới đều ngưỡng mộ kẻ mạnh, ban đầu bọn họ có thiện cảm với nàng ta cũng chỉ vì nàng ta có song linh căn cực phẩm, nhưng nàng ta không thể hiện được bản lĩnh của mình, trái lại còn kéo chân mọi người.
Trong lòng những đệ tử của Phong Thanh Tông thấy rất bất mãn, rõ ràng cũng không thể một mực bảo vệ nàng ta được nữa, đều tránh xa nàng ta.
Lục Tiến thấy vậy cũng không trách mắng mọi người không đoàn kết như trước đây.
Hắn ta không chỉ là đại sư huynh của Tô Thiên Tuyết, mà còn là đại sư huynh của toàn bộ Phong Thanh Tông.
Nhiều đệ tử c.h.ế. t như vậy, đây là lỗi của hắn ta, cũng là lỗi của đệ tử thân truyền, dù hắn ta có yêu thương Tô Thiên Tuyết đến đâu cũng phải thừa nhận lần này là sai lầm của nàng ta.
Lục Tiến liếc nhìn bộ dạng đáng thương của Tô Thiên Tuyết, nhưng không tiến lên an ủi.
Lần này không cho nàng ta một bài học, lần sau nàng ta sẽ lại phạm lỗi.
Tô Thiên Tuyết đương nhiên cảm nhận được sự xa lánh của mọi người, mắt đỏ hoe cúi đầu.
Nàng ta âm thầm oán hận các sư huynh phản bội mình, cũng oán hận bọn họ không có bản lĩnh, ngay cả một Trúc Cơ nho nhỏ như nàng ta cũng không bảo vệ được.
"Nhị sư huynh, chỉ có huynh là tốt với muội nhất."
Chỉ có một mình Vũ Văn Vân ôm Tô Thiên Tuyết, không có sự tranh giành của các sư huynh đệ khác, lạ thay trong lòng hắn ta lại không còn cảm giác thỏa mãn như trước.
Bên này không khí tương đối im lặng còn ở phía trước lại cực kỳ náo nhiệt.
Khương Trúc hoàn toàn hòa nhập với người của Hợp Hoan Tông, bởi vì nàng khiến những người khác quá kinh ngạc.
Có trời mới biết khi Thanh Yêu thấy nàng giúp Tiết Âm sửa đổi công pháp đã cảm thấy kinh ngạc và hoảng sợ đến mức nào.
Có thể hiểu rõ quy tắc vận hành linh lực của công pháp một cách dễ dàng, hơn nữa còn có thể thay đổi chúng, quan trọng là sau khi thay đổi vẫn có thể sử dụng bình thường.
Nói cách khác, chỉ cần ngươi sử dụng công pháp vài lần trước mặt nàng thì nàng không chỉ có thể sao chép lại, mà còn có thể cải biến thành một dạng mạnh hơn, nhiều hình thức hơn.
Đây rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu tới?
Trong chốc lát Thanh Yêu nghĩ đến Đại hội tông môn.
Nếu gặp phải…
"Lần này Vạn Phật Tông các ngươi định tham gia không?"
Huyền Tịch lắc đầu:
"Tạm thời chưa biết được." Họ luôn nghe theo sắp xếp của tông môn.
Thanh Yêu sờ cằm:
"Các ngươi là đệ tử thân truyền phải không?" Câu này mặc dù là đang hỏi, nhưng mang theo vài phần khẳng định.
Nếu đệ tử nội môn của Vạn Phật Tông đều yêu nghiệt như vậy, thì thật không có gì có thể so được với bọn họ ở Đại hội tông môn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!