Chương 28: Nó tên là Đẳng Đẳng (1)

Ba người nhóm Khương Trúc, thêm cả đứa trẻ kia, cùng theo sau đội ngũ của Vô Cực Kiếm Tông.

Hiện tại, họ đã rời khỏi khu vực xung quanh Hoàng thành, tiến sâu vào khu vực rìa ngoài của dãy núi.

Người của Vô Cực Kiếm Tông đã tìm đường từ trước nên việc đi ra cũng không khó khăn.

Mặc dù Huyền Tịch hay tỏ vẻ cà lơ phất phơ, nhưng khi gặp chuyện lớn lại rất đáng tin, hắn ta đã thuật lại tình hình lúc đó một cách chi tiết cho Tiêu Trường Phong.

Tiêu Trường Phong cũng không giấu diếm thông tin.

"Lần này tà tu đã mê hoặc rất nhiều người. Chúng ta đã lục soát sáu bảy ngôi làng rồi, đoán rằng rất có thể có một loại yêu vật nào đó tìm được pháp bảo. Theo thông tin hiện tại, khả năng cao là song sinh thảo."

Nghe đến đây, Khương Trúc chợt nhớ đến lời phụ nhân nói rằng thôn dân trong làng sống nhờ vào việc bán song sinh thảo.

Song sinh thảo có điều kiện sinh trưởng cực kỳ khắc nghiệt, giá cả cũng rất cao, một hai nhà thì không nói làm gì nhưng cả ngôi làng đều sống dựa vào việc bán song sinh thảo thì thật sự bất thường.

Mặc dù khả năng linh thảo tu luyện thành người là rất nhỏ, nhưng nghĩ kỹ lại thì cái này cũng có khả năng.

Khi đã đến gần lối ra, Huyền Tịch trao đứa trẻ cho người của Vô Cực Kiếm Tông.

"Sư muội của ta còn có một con sâu, các ngươi mang về nghiên cứu xem, biết đâu có thể chữa khỏi cho đứa bé này."

Nghe vậy, Khương Trúc lập tức đưa chiếc bình sứ ra.

Con sâu trong bình đen ngòm, cuộn tròn thành một đống, trên thân còn dính m.á. u chưa được hấp thụ hết, trông rất ghê tởm.

Tiêu Trường Phong đa tạ rồi vội vã dẫn đệ tử chạy đến một ngôi làng khác, mười mấy Kiếm tu đạp lên linh kiếm, ngự gió mà đi, chỉ để lại cho ba người phía sau bóng lưng tiêu sái.

"Tam sư huynh, huynh nói hắn ta họ Tiêu, chẳng lẽ tên là Tiêu Trường Phong thật à?" Vừa nãy Khương Trúc không tiện trực tiếp hỏi.

Huyền Tịch gật đầu:

"Không sai, hắn ta chính là đại đệ tử của Vô Cực Kiếm Tông, một thiên tài hiếm có."

Nếu nói tông phái nào trong các tông môn có mối quan hệ mật thiết nhất với Vạn Phật Tông, thì chắc chắn đó là Vô Cực Kiếm Tông.

Những kiếm tu của Kiếm Tông mang trong mình chính khí Hạo Nhiên(2), thường xuyên xuống núi trừ ma vệ đạo. 

Trùng hợp là người của Vạn Phật Tông cũng thường bùng phát lòng từ bi, vì vậy hai tông môn có mối quan hệ khá thân thiết.

Khương Trúc ngừng lại một lúc.

Đâu chỉ là thiên tài, trong nguyên tác, Tiêu Trường Phong còn là Kiếm tu có thiên phú cao nhất trong Tu Tiên giới, kết Kim Đan ở tuổi mười lăm, đột phá Nguyên Anh ở tuổi hai mươi.

Hơn nữa, sức chiến đấu của Kiếm tu vốn đã mạnh mẽ, hắn ta lại là đại đệ tử của Vô Cực Kiếm Tông, có tài năng kiếm đạo hơn người.

Năm hai mươi tuổi, với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ hắn ta đã vượt cấp g.i.ế. c Nguyên Anh trung kỳ, danh chấn toàn bộ Tu Tiên giới.

Theo lý mà nói, người như hắn ta đáng lẽ phải phi thăng sớm, nhưng hắn ta lại yêu nữ chính điên cuồng, thậm chí vì nàng ta mà từ bỏ cả bản mệnh kiếm, gia nhập đội ngũ nịnh bợ.

Trong cốt truyện gốc, Tiêu Trường Phong gặp nữ chính như thế nào nhỉ?

Khương Trúc sờ cằm suy nghĩ kỹ.

Có vẻ như chính là lần này, khi làm nhiệm vụ, hắn ta không may bị thương, tu vi bị phong ấn, nữ chính ngày đêm chăm sóc hắn ta, rồi nàng ta cảm hóa được một thẳng nam.

"Đáng tiếc, là một kẻ yêu đương mù quáng."

Thu Vũ Miên Miên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!