Trong Cấm Tháp không thể nhận biết thời gian ngày đêm, cũng không có gì để tính giờ, mọi ngày mọi người ngủ dậy thì học Phật pháp, mệt thì nằm xuống đất ngủ, đói thì ăn Tích Cốc Đan, không có một tí khái niệm thời gian nào.
Sau nhiều lần chảy m.á. u mũi, Khương Trúc kiên định đứng lên nói to:
"Được rồi, tứ sư huynh, huynh sắp được ra ngoài rồi."
Huyền Tịch bất ngờ:
"Tiểu sư muội, muội đã nhớ hết rồi?"
Khương Trúc gật đầu.
Dưới ánh nhìn chăm chú của ba người, nàng tự tin bước vào trong Pháp trận Thông Quan, cơ thể của nàng được bao phủ bởi ánh sáng vàng kim của Phật ấn, từ từ biến mất khỏi tháp.
Huyền Tịch nhàn rỗi nằm nghiêng trên đất, một tay chống đầu:
"Mọi người đoán khoảng bao lâu tiểu sư muội sẽ bị đánh về lại đây?."
Minh Huệ tựa vào lưng hắn ta, ngáp một cái:
"Chắc khoảng một nén hương."
"Lâu vậy sao, đệ có vẻ đánh giá cao muội ấy." Huyền Tịch liếc cậu bé một cái.
Minh Huệ lắc đầu tỏ vẻ thần bí:
"Không phải là đánh giá cao muội ấy, là tin tưởng muội ấy có da mặt dày, biết đâu nói hươu nói vượn lại thông quan được."
Huyền Tịch hoàn toàn tin tưởng gật đầu: Cũng đúng.
Thiền Tâm: ...
Đây là sự tin tưởng kỳ lạ giữa sư huynh sư muội bọn họ.
…
Trong trận pháp, cảnh tượng trước mặt Khương Trúc đột nhiên thay đổi.
Xung quanh là những tượng đá cao lớn đan xen chằng chịt, những tượng đá này đều là các tiền bối từ vạn năm trước đến nay của Vạn Phật Tông.
Trên mỗi tượng đá đều có khắc Phật văn tương ứng.
Khương Trúc đi tới trước mặt một tượng đá, Phật văn đột nhiên phát sáng, một luồng ánh sáng vàng kim đưa nàng lên không trung, lơ lửng ngang n.g.ự. c tượng đá.
Trên đầu tượng đá, một ảo ảnh im lặng cúi đầu nhìn nàng, âm thanh trang nghiêm như rạch ngang bầu trời, xuyên thẳng tới linh hồn.
"Đệ tử thân truyền thứ 981 của Vạn Phật Tông - Khương Trúc, ta hỏi con, Phật là gì?"
Khương Trúc hơi ngẩng đầu, nói:
"Độ mình độ người, giải oán khí, dưỡng hòa khí, tâm vô thượng chính đẳng chính giác."
Vừa nói xong, một ảo ảnh từ pho tượng khác xuất hiện, đột nhiên vung tay kéo mạnh Khương Trúc qua bên đó.
"Thiên địa có cùng gốc rễ, vạn vật có cùng một thể, giải thích câu này thế nào?"
Khương Trúc thận trọng nhớ lại thời gian ngồi học Phật hiệu trong Cấm Tháp, một lúc lâu sau mới đáp:
"Tu đại khí, dưỡng thanh khí, vô thượng vô cực."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!