Ngu Hồng Vũ lắc đầu cảm thán:
"Ây da, chuyện này không tiện nói, chúng ta nào dám vạch vết thương lòng của sư phụ chứ."
Giây tiếp theo, hắn lại nói:
"Mà thật ra, nếu đã trở về thì cũng không có chuyện gì lớn, vốn dĩ sư nương bận trăm công nghìn việc, trước đây cãi nhau với sư phụ nên mới dẫn các sư tỷ ra ngoài giải sầu, lần này vậy mà mới có mười năm đã trở về, cho dù sư phụ có bị đánh... bị giáo huấn đi nữa thì cũng vui mừng hớn hở."
"Nói ra thì, nghe Nhị sư huynh kể năm đó cũng có vài vị sư tỷ bái nhập Đệ Cửu Vực, vừa nhìn thấy sư nương đã bị hớp hồn, nếu sư nương còn ở lại Đệ Cửu Vực, bọn ta chắc chắn sẽ không thể nào có một vị sư muội dòng chính đâu, Tiểu Cửu, muội thấy sao?"
Tô Chước: …
Cái này rất khó để không chọn nha!
Sức hút của mỹ nhân là thiên bẩm, cho dù là đứa trẻ nào cũng khó lòng cưỡng lại, huống hồ sư nương còn đối xử dịu dàng với người nhà như vậy, nhìn khuôn mặt nàng ấy thì lập tức cảm thấy những thủ đoạn sắt đá trong truyền thuyết chẳng khác nào tin vịt.
Ngu Hồng Vũ hỏi:
"Tiểu Cửu, nếu là muội, muội cũng sẽ đi theo sư nương đúng không?"
Nhìn biểu cảm có phần lo lắng của Tam sư huynh, Tô Chước cố gắng lấy lại vài phần lý trí:
"Chắc không đến mức đó đâu, dù sao muội cũng đã bái sư rồi mà… Nhưng tại sao các sư huynh lại không bái sư nương làm sư phụ?"
Ngu Hồng Vũ mỉm cười:
"Bọn ta có lựa chọn sao?"
Bọn họ không có lựa chọn, dù sao sư phụ cũng không cho… Hơn nữa, sư phụ cũng rất tốt mà, dù sao cũng là một vực chủ đó.
Ngu Hồng Vũ ngồi xuống ghế, thở ra một hơi:
"Muội gây ra động tĩnh lớn như vậy khiến sư nương biết được, sư nương trở về, cuối cùng chúng ta cũng có những ngày tháng tốt đẹp rồi."
Tô Chước:
"Muội thấy những ngày tháng trước đây cũng rất tốt mà."
Ngu Hồng Vũ:
"Là muội tốt thôi, Tiểu Cửu, bọn ta thì không, trước mặt sư phụ, bọn ta chỉ là công phu mèo ba chân, ông ấy rảnh rỗi không có việc gì làm là lại dạy dỗ bọn ta, đó mà là chỉ dạy sao? Rõ ràng là hành hạ thì có."
Tô Chước:
"Sư phụ… cũng là vì muốn tốt cho chúng ta mà."
Ngu Hồng Vũ phe phẩy quạt, thở dài nói:
"Thật ra là lấy bọn ta làm thú tiêu khiển, giúp tâm trạng ông ấy tốt hơn thôi."
Dù Tam sư huynh nói như vậy, nhưng Tô Chước biết các sư huynh vẫn vô cùng kính yêu sư phụ, nhất là khi thực lực chênh lệch quá xa, lòng tôn kính của các đồ đệ với sư phụ vốn dĩ là điều hiển nhiên.
Chẳng qua là do sư nương có quyền lên tiếng rất cao trong chuỗi thức ăn, lại còn cực kỳ yêu chiều tiểu bối, nên các sư huynh mới dám nói năng buông thả một chút.
Lúc này, Tô Chước lại nhớ lại tình tiết trong nguyên tác, không có tình tiết bản thân bất ngờ làm nổ linh mạch làm rối loạn cốt truyện, sư nương cũng sẽ không xuất hiện.
Thứ tự xuất hiện hơi muộn của sư nương có lẽ cũng ngầm ám chỉ, nàng ấy mạnh đến mức có thể dễ dàng phá vỡ thế cân bằng của cốt truyện, biết đâu nàng ấy mới là phản diện lớn nhất trong nguyên tác thì sao.
Vừa xinh đẹp, thần bí lại mạnh mẽ, thế lực trong tay sâu không lường được, đây chẳng phải là tiêu chuẩn của một đại boss đứng sau màn à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!