Chương 67: Điện Sâm La… Lệnh Khách Khanh?

Tô Ly Ly không hỏi thành lời, cũng không nhận được đáp án.

Đúng vào lúc này, Tô Chước hoảng hốt trong chốc lát, ý thức mất đi sự kiểm soát, bắt đầu trở nên mơ màng.

Hàng mi dài của nàng khẽ run, chân mày nhíu lại không nói thêm gì, thấy vậy, trong lòng Tô Ly Ly khẽ động, kìm xuống sự chậm chạp do cơn đau gây ra, lập tức ra tay.

Thu Vũ Miên Miên

Aa!

Một tầng linh lưu xuất hiện ngoài dự đoán, khiến tay của Tô Ly Ly bỏng rát như bị lửa thiêu đốt, vội rụt tay lại.

Một thanh niên xuất hiện trước mặt nàng ta, đỡ lấy Tô Chước, rồi tung một cước đá thẳng về phía nàng ta.

Ầm!

Aa... Tiếng hét thảm thiết của Tô Ly Ly đau thấu tim gan, nàng ta rơi mạnh xuống bãi cỏ phía xa, co rúm người lại, đau đớn gào khóc:

"Linh mạch… linh hải của ta!"

Cú đá này trở thành giọt nước tràn ly, hoàn toàn đè bẹp căn cơ vốn đã lung lay sắp sụp đổ của nàng ta, Tô Ly Ly phun ra một ngụm m.á. u đen xen đỏ, ngay sau đó từng cục m.á. u đông không ngừng trào ra từ miệng nàng ta, nàng ta dùng hết sức lực vẫn khó mà ngăn lại.

Không ai cứu nàng ta, chỉ có một người lạnh lùng buông cho nàng ta một câu: Cút.

Đây là câu cuối cùng nàng ta nghe được ở Vô Minh Thần Tông.....

Trong mắt nhiều người, cuộc tranh chấp giữa hai vị Đại tiểu thư thật giả của Tô gia, xét cho cùng đã dẫn đến hậu quả là thực lực thủ tịch trẻ tuổi của hai thế lực lớn bị tổn hại nặng nề.

Vì Tô Ly Ly là kẻ khiêu khích trước, nên thánh địa không có lý do truy cứu.

Nhìn sắc mặt của Lạc Thương Sơn, Tô gia cũng không dám làm quá thêm.

Người tàn nhẫn sợ kẻ điên, kẻ điên sợ kẻ liều mạng, quay ngược lại trăm năm trước, Lạc Thương Sơn chính là dạng Kiếm Tu vừa tàn nhẫn, vừa điên cuồng, lại còn liều mạng, ai ai cũng biết, nên không ai muốn gây sự với hắn.

Trên tiên chu của Thánh Địa Hi Hòa

Khi đến, các đệ tử tràn đầy khí thế bao nhiêu thì giờ đây lại chán nản bấy nhiêu.

Tô Ly Ly không đánh thắng được Tô Chước thì tạm không bàn tới, ngay cả Phổ Thánh Minh, thánh tử có tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng cũng bị Phong An Dương vượt cấp đánh bại, sau đó lại bị Tô Chước một chọi hai, đoạt binh khí đánh rớt khỏi sân, thế này còn chơi thế nào được nữa?

Địa vị của thánh địa sẽ không bắt đầu tụt dốc từ thế hệ của bọn họ chứ?

Nhưng cũng may, mối nguy lớn nhất là Tô Chước, giờ đây đã tự chặt đứt tiền đồ của mình rồi…

Trên đường về, tiên chu di chuyển với tốc độ nhanh hơn gấp rưỡi.

Nguyên nhân không phải vì người trên tiên chu nóng lòng trở về, mà là các vị trưởng lão đều sợ giữa đường gặp chuyện, xuất hiện thêm biến cố.

Thực lực của Vô Minh Thần Tông quả thực rất mạnh mẽ.

Đã thế, khi bênh vực người nhà thì hoàn toàn không nói lý lẽ.

Đại lục Trung Vực cực kỳ rộng lớn, Đại trưởng lão đứng trên boong thuyền tiên chu, phía trên nhìn từ xa thấy bóng dáng tiên sơn của thánh địa, trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra là không sao rồi.

Không… Chuyện lớn lắm, trận náo loạn này, phải giải thích với thánh chủ và Thái Thượng trưởng lão thế nào đây?

Biểu cảm của Đại trưởng lão trầm ngâm, chòm râu cũng sắp bị ông ta nhổ trụi rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!