Chương 47: Thủ tịch Tân Tú!

Trước đây Tô Chước thường cảm thán khi thấy người khác thi đấu có thể tạo ra động tĩnh kinh thiên động địa. Hôm nay, nàng phát hiện có lẽ trận đấu của mình mới chính là trận đấu có động tĩnh lớn nhất từ khi Đại Bỉ Tân Tú bắt đầu.

Gió mạnh cuốn tung mái tóc nàng, từ trước đến nay Tô Chước chưa bao giờ cố chấp lao vào một trận tử chiến, lúc này, thấy khí thế của Phong An Dương lại dâng cao, nàng không chút do dự né người rút lui.

Kéo dài thời gian cũng là một cách bào mòn đối thủ.

Trong mắt Phong An Dương thoáng qua một tia ngạc nhiên, người khác đều đánh giá Tô Chước là tâm cao khí ngạo đến mức coi trời bằng vung, hành động quỷ quyệt nhưng ra chiêu lại vô cùng trực diện, thích tốc chiến tốc thắng.

Hắn không ngờ rằng ngay trong tình thế này, Tô Chước lại có tâm tính né giao tranh.

Thân pháp gần như được nàng phát huy đến cực hạn, dù trong lòng Phong An Dương không thấy phiền cũng càng đánh càng kinh hãi.

Thu Vũ Miên Miên

Bởi vì là Võ Tu, tiêu hao của Tô Chước ít hơn hắn rất nhiều.

Mà cái gọi là linh mạch tổn thương của Tô Chước, lúc này cũng không thể nhìn ra manh mối gì từ hành động.

Ngoại trừ việc nàng vẫn mãi không dùng linh quyết.

Âm thanh đao kiếm va chạm liên tục vang lên, những đệ tử có tu vi kém hơn một chút dưới đài đều không nhìn rõ cục diện, chỉ có thể nhíu chặt mày, tập trung nhìn chằm chằm, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc đặc sắc, đồng thời lại càng khó đoán được rốt cuộc ai sẽ giành chiến thắng.

Vút!

Rầm!

Luồng linh lưu sáng rực chói mắt khuếch tán, khiến hai người trên đài đều hơi nheo mắt.

Phong An Dương cắn chặt răng, nuốt xuống mùi tanh ngọt trong miệng, tập trung ứng phó với lưỡi đao sắc bén đang ập đến, cuối cùng, hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, mọi người đều nhìn nhầm Tô Chước, ngay cả hắn cũng không ngoại lệ.

Ổn định tâm trí, Phong An Dương thu lại vẻ căng thẳng, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm, tà áo bị xé rách trong sóng dư của đao thế, những cơn đau rát mơ hồ truyền đến.

Mắt hắn trở nên ngưng trọng, kiếm quyết thành hình ngay trong khoảnh khắc tâm niệm hắn vừa động.

Thức thứ ba Vân Đoạn Liên Đài

- Bộ Liên Đài!

Hắn vung ngang kiếm, nhìn rõ thân ảnh của Tô Chước, nhận ra kiếm uy rò rỉ từ chiêu này, thiếu nữ không còn chỗ để tránh, dừng bước ngay tại chỗ, tay cầm đao vẫn vừng vàng, bát phong bất động.

Khi linh khí trắng ngần cuộn trào, hoa văn hình sen âm thầm hiện ra, khiến người nhìn vào lập tức sinh ra cảm giác vui mừng, nhưng cũng bởi vì những tia điện quang chập chờn trong đó mà cảm thấy nguy hiểm, tựa như đang đối mặt với thiên kiếp.

Kiếm thế dâng cao từng bước, tích thế chờ bùng phát.

Tô Chước khẽ nhíu đôi mày thanh tú, chỉ trong tích tắc đã đưa ra quyết định, trong lúc bước chân khẽ động, đao thế thay đổi mấy lượt từ đ.â. m lên đến c.h.é. m ngang, động tác lưu loát như mây trôi nước chảy, linh khí thiên địa bị nàng dẫn động, quấn quanh thân thể, uy thế thành hình, tựa như thần linh giáng thế khiến người người kinh sợ.

Lưỡi đao sắc bén hướng thẳng lên, đón đầu kiếm thế lóe lên tia chớp!

Thức thứ hai Thái Cổ Tàn Thiên

- Đăng Lâm Ý!

Khi Tô Chước quyết tâm xuất ra chiêu thức thứ hai, nàng không suy nghĩ gì nhiều, dường như quên mất rằng đao pháp thức thứ hai của nàng vẫn chưa thuần thục đến mức nhuần nhuyễn, cũng còn lâu mới coi là tinh diệu.

Dù là đệ tử hay trưởng lão có mặt tại đây thì trên gương mặt đều hiện lên vẻ trầm ngâm, ai cũng không ngờ rằng trong Đại Bỉ Tân Tú lại có thể chứng kiến một trận đối chiến đạt đến trình độ này.

Thực lực của hai thiên chi kiêu tử này nếu so sánh với toàn bộ thiếu niên của Huyền Mông giới, cũng thuộc hàng đỉnh phong, nếu thanh thế của trận chiến này truyền ra ngoài, uy danh của Vô Minh Thần Tông nhất định càng thêm lừng lẫy.

Trong tiếng gió lướt qua dường như mang theo tiếng sấm ẩn hiện, nhưng lập tức bị dòng linh lưu cuộn trào giữa linh khí thiên địa thổi tan. Đao Ý cổ kính như mây đen áp chế điện quang, Kiếm Ý bị kìm hãm, nhất thời như thể đối diện với quy tắc căn nguyên nhất, buộc phải thần phục.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!