Chương 4: Nhật Nguyệt kiếm lấy từ Vô Minh Kiếm Phong

Hết cách, Tô Chước chỉ còn biết nhìn Lạc Thương Sơn chờ chỉ thị. Cho dù nàng có là thiên tài mười hai tuổi đã đạt Tiên Thiên cảnh nhưng bây giờ cũng không dám tự ý rời đi.

Nàng sợ người khác nhìn thấu vẻ nóng lòng của mình, chỉ cần mỗi người nhổ một bãi nước bọt thôi cũng đủ dìm c.h.ế. t nàng rồi.

Lạc Thương Sơn vừa nhấc tay, Tô Chước còn chưa kịp phản ứng đã thấy mình đứng trên mũi thuyền lớn.

Nàng ngơ ngác nhìn xuống, mồ hôi lạnh suýt chút nữa túa ra.

Nàng sợ độ cao mà.

Dưới mặt đất, người đen nghịt như đàn kiến, tất cả đều ngước nhìn lên phía này.

Cảnh tượng này khiến Tô Chước nhớ đến những lần zombie vây xung quanh thành.

Nghĩ đến mạt thế quen thuộc, nàng còn thấy có chút thân thương.

Tô Chước cảm thấy khá hơn một chút.

Nhưng mà hai vị đại gia đang đạp không kia gan lớn đến mức nào vậy?

Nàng đứng trên thuyền còn nơm nớp lo sợ rơi xuống.

Tiên Thiên cảnh đã có thể ngự kiếm phi hành, Tô Chước cũng ngại không dám để lộ vẻ nhát gan của mình, mặt mày nàng căng thẳng, cố giữ vẻ bình tĩnh giống như xác chết.

Sống c.h.ế. t mặc bay đi.

"Ước định đã xong, cáo từ!"

Lạc Thương Sơn tùy ý xoay người, phi thuyền cũng theo đó mà chuyển động theo.

Ngay lúc này.

Một giọng nói già nua khàn khàn vang lên.

Khoan đã.

Giọng nói này ẩn giấu sự uy bức, như thể đã lâu không cất lời, nhưng lại đáng sợ hơn tất cả những tiếng quát giận dữ của thánh địa cộng lại.

Phi thuyền đột ngột dừng lại.

Không thể nhúc nhích thêm chút nào trên không trung.

Lông tơ trên người Tô Chước lập tức dựng đứng cả lên.

Những ký ức ít ỏi mách bảo nàng, lần này thật sự là nhân vật lớn.

Lão tổ Tô gia!

Nội tình thật sự của Thánh Địa Hi Hòa!

Các đệ tử vô cùng hoang mang, mặt mày chấn động, như nghe tiếng hoàng chung đại lữ*.

*Hoàng chung đại lữ (thanh) có nghĩa là: () Hoàng chung (chuông vàng) là nhạc khí, có 12 âm cơ bản là 6 luật (tiếng dương) và 6 lã (tiếng âm), trong đó, Đại lã là âm thanh cao nhất, hay nhất. Trong kinh điển Phật giáo, từ ngữ Hoàng chung đại lã thanh được dùng để chỉ cho yếu chỉ sâu xa của Phật pháp.

Hư đường lục quyển 4 (Đại 47, 1012 trung), chép: Tổ sư Đạt ma từ Tây thiên trải qua 10 vạn dặm đường mới đến Trung quốc, trước hết nói lời Hoàng chung đại lã với Lương Vũ đế.

Các trưởng lão thì lộ vẻ mặt chuyện lớn hỏng rồi.

Đưa hậu bối thiên tài nhà người ta ra ngoài, còn bị bắt gặp tại trận, hỏng bét rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!