Chương 30: Cảm giác không có tổ chức không có kỷ luật thật là tốt!

Ba ngày sau.

Nội môn Vô Minh Thần Tông, chủ phong Cửu Vực.

Lạc Thương Sơn bước ra khỏi đại điện, sải bước xuống những bậc thang bằng ngọc, vạt áo phấp phới, một đường đi về phía chỗ ở.

Phía sau có mấy tên kiếm thị đi theo, bước chân không một tiếng động.

Rất nhiều vực chủ sẽ ở chủ phong trong đại điện nhưng đại điện vực chủ là do Thần Tông chế tạo dựa theo quy định, không hợp ý hắn.

Cho nên chỗ ở của hắn được xây dựng ở nơi khác.

Lạc Thương Sơn thuận miệng hỏi:

"Cửu đệ tử của ta, mấy ngày nay chắc là đã lười biếng rồi chứ?"

Căng thẳng mãi cũng không được.

Trước đó hắn đã nhắc nhở Diêm Nguy Nhiên, bảo hắn kiểm soát tiến độ tu luyện của tiểu sư muội, không cần quá căng thẳng.

Danh tiếng hão huyền trên bảng Tân Tú chỉ là dệt hoa lên gấm, không cần quá quan trọng.

Có lão Thất đi cùng, hẳn là sẽ không để nàng tu luyện đến mức phát cuồng.

Mấy tên kiếm thị hai mặt nhìn nhau, không biết nói gì.

Trong đó có một người nhận ra ánh mắt của Lạc Thương Sơn, bước lên một bước, khom người nói: Vâng.

"Được rồi, mười ngày sau nhớ nhắc bản tọa sau đi xem bọn họ."

Nếu không thì đối với những đại năng như bọn họ mà nói, trong núi chẳng hề có khái niệm thời gian, vài chục năm có thể trôi qua cũng chỉ trong chớp mắt.

Thu Vũ Miên Miên

Mười ngày, đối với họ có lẽ chỉ là một khoảng thời gian ngắn thoáng qua mà thôi.

Mấy tên kiếm thị lại nhìn nhau.

"Vực chủ, Nhị thiếu chủ đã dẫn Thất thiếu chủ và Cửu thiếu chủ ra ngoài lịch luyện rồi..."

Lạc Thương Sơn bật cười: Ra ngoài chơi sao?

Ra ngoài chơi mười ngày nửa tháng, trái lại cũng vừa đúng lúc.

Giống phong cách của Cửu Vực.

Kiếm thị cung kính đáp:

"Vâng. Sau khi Đại Bỉ Tân Tú khai mạc mới trở về."

"Ban đầu, Nhị thiếu chủ đề nghị ra ngoài lịch luyện mười ngày nhưng Thất thiếu chủ nói, 'Tiểu Cửu mà luyện tiếp nữa thì sẽ phát điên mất, huynh nỡ lòng nào nhìn tiểu sư muội phát điên sao'."

"Thế là Nhị thiếu chủ đã thay đổi chủ ý, cho rằng sư muội cần thay đổi môi trường để đổi tâm cảnh, bèn đổi thành... tám mươi ngày."

Trên trán Lạc Thương Sơn giật giật.

Một lát sau, hắn thở dài: Kệ bọn nó đi.

Kiếm thị: Vực chủ anh minh!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!