Sáng sớm nay quản gia vội vã đưa thư bỏ vợ đến Tước gia.
Lúc trước Tước Miên chưa thông báo chuyện này với người nhà mình, Tước đại ca cầm thư bỏ vợ như đang cầm đĩa bánh trên trời rơi xuống, vừa bất ngờ vừa cảm động, lập tức đem theo số bạc dành dụm được nhờ quản gia dẫn đường cho mình đến phủ đón Tước Miên về nhà.
Điều này hết sức hợp ý quản gia, Tước Miên còn ở trong phủ khắc nào thì chướng mắt khắc nấy!
Thật ra trước đó quản gia đã thông báo cho Tần Tuyết Phùng.
Nhưng Tần Tuyết Phùng nghe lão gia hỏa này nói đều từ tai này lọt sang tai kia, chỉ ậm ừ lấy lệ chứ không thèm để tâm.
Hơn nữa hắn hoàn toàn có thể đợi quản gia quay lại rồi từ từ đưa Tước Miên về nhà.
Lúc đầu hắn đến chỗ Tước Miên là muốn bàn bạc với y, ai ngờ nhất thời nhịn không được lại ôm nhau đâu?
Giờ hắn và Tước Miên đành phải nửa đường phanh lại, thật xấu hổ với Tước đại ca.
Trời có sập xuống Tước Miên cũng không ngờ đại ca lại đột ngột xuất hiện ở đây, y hoảng hốt vùng ra khỏi ngực Tần Tuyết Phùng.
Tước Miên ho khan mấy tiếng rồi vội vàng giới thiệu với đại ca:
"Đại ca, đây là lão gia của đệ!"
Tước đại ca trợn mắt:
"Chẳng phải lão gia Tần phủ đã qua đời rồi sao?"
Tước Miên đành phải thanh minh:
"Không phải, hắn, hắn là lão gia mới!"
Tước đại ca:
"Sao đệ và hắn lại ôm nhau?"
Tước đại ca:
"Buông ra thì có thể xem như ta chưa thấy gì à?"
A, Tước Miên lúng túng nói,
"Thì cứ xem như chưa thấy đi."
Trên trán Tước đại ca nổi lên gân xanh:
"Các ngươi còn đang nắm tay nhau nữa kìa!"
Tước Miên cũng không để ý chuyện này, trên mặt lập tức đỏ bừng, vội vàng giật tay ra. Tước đại ca bị đả kích nhất thời sững sờ, hai mắt trợn trừng, bỗng nhiên thấy Tần Tuyết Phùng nhìn thẳng vào mình rồi ung dung kéo tay Tước Miên sang nắm chặt.
...... Tước Miên đỏ từ mặt đến cổ, đập tay hắn lầm bầm,
"Lão gia, lúc này đừng nắm nữa!"
Tước đại ca ngu ngơ đứng đó.
Tần Tuyết Phùng không hổ là người từng trải, sắc mặt bình tĩnh chẳng hề hốt hoảng, thậm chí còn nắm chặt hơn. Hắn trầm tĩnh nói:
"Đằng nào đại ca cũng biết, có giấu cũng vô ích."
Tước Miên nghe xong chợt bừng tỉnh đại ngộ, đang vùng vằng cũng dừng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!