09
Tiểu thư thấy ta trố mắt ngạc nhiên thì hừ nhẹ, quay đầu đi chỗ khác.
"Lần nào gặp mặt, ánh mắt của hắn cũng nhìn ngươi, nói chuyện với ta thì giữ lễ giữ độ, nhưng khi nói với ngươi thì ánh lên nét cười."Lần trước đào ngó sen, ngươi còn chạm vào chân hắn!Không có chuyện đó đâu, tiểu thư!Hừ, vừa rồi Trì công tử còn nói muốn chuộc thân cho ngươi, rồi cưới ngươi làm vợ!
"Ta hoàn toàn sững sờ. Thư sinh này thật hoang đường! Sao lại dám nói những lời như vậy với tiểu thư? Ta còn chưa tính sổ chuyện hắn mạo phạm lần trước, hắn đã gây ra chuyện rồi! Ta cuống quýt muốn quỳ xuống trước tiểu thư:"Tiểu thư! Tiểu Hà không hề có ý định xuất giá! Xin đừng tin vào những lời nhảm nhí của thư sinh đó!
"Nhưng tiểu thư chỉ quay lưng lại, giọng lạnh nhạt:"Thôi được rồi, đừng nói mấy lời vô ích nữa. Ngươi ra ngoài đi, ta không muốn thấy mặt ngươi."
Từ ngày hôm đó, tiểu thư bắt đầu xa cách với ta, không còn cho ta hầu cận bên mình nữa.
Ta bị đẩy ra ngoài viện, làm mấy việc vặt như quét dọn.
Trong lòng ta buồn bã vô cùng.
Ngày Lão La đầu mất, trời đổ mưa như trút nước.
Ta sốt cao, quỳ bên vệ đường cầu xin người qua đường mua lại mình.
Nhưng dòng người vội vã, không ai dừng chân.
Khi ta sắp mất ý thức, có người đỡ lấy ta, muốn dẫn ta đi y quán.
Nhưng ta không chịu, níu lấy tay áo người ấy, miệng lẩm bẩm:
"Cho ta hai lượng bạc, mua ta đi, chỉ hai lượng thôi."
Hai lượng bạc, là số tiền đủ để mua một cỗ quan tài.
Người ấy để lại chiếc ô dầu cũ, bảo ta chờ, hắn sẽ đi gom tiền.
Ta co mình dưới chiếc ô rách, chờ mãi, chờ đến khi kiệt sức mà ngất đi.
Trong mơ hồ, ta nghe thấy giọng ai đó:
"Thật tội nghiệp, cho cô ấy hai lượng bạc đi."
Mở mắt ra, qua màn mưa, ta thấy trên cỗ xe ngựa là một người con gái thanh tú như ngọc, sắc hồng như đào.
Ta gục xuống, dập đầu ba cái thật mạnh.
Chôn cất Lão La đầu xong, ta mang theo chiếc ô rách, đúng hẹn đến Lâm phủ. Năm thứ hai vào Lâm phủ, ta mới biết, ngày giỗ mẫu thân tiểu thư trùng với ngày mất của Lão La đầu.
Hôm ấy, xe ngựa của tiểu thư từ chùa trên núi trở về, vừa khéo đi ngang qua.
Đối với nàng, đó chỉ là một việc thuận tay.
Nhưng đối với ta, lại là sự cứu rỗi trong cơn hoạn nạn.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta làm việc chăm chỉ, nhanh nhẹn, mỗi lần tiểu thư xuất hiện, ta luôn có thể tình cờ đi ngang qua.
Tiểu thư hiếu động, bọn hạ nhân sợ nàng xảy ra chuyện, canh chừng khắp nơi như canh phạm nhân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!