Chương 1970: Nữ tử Đông Mai

Đánh giá: 8 / 1 lượt

Cửu Đế không cam lòng, bất đắc ** rời đi. Thân ảnh hắn dần dần hư hóa, chậm rãi biến mắt. ở bên cạnh cơn lốc nước biển này chỉ còn lại năm người Huyên La.

- Các ngươi cũng lui lại đi.

Âm thanh vào ngày cuối cùng thì ngay cả bổn tôn cũng phải dùng toàn lực. Các ngươi dù có lưu lại nhưng cuối cùng cũng không có cách nào bước vào Thái cả Thần Cảnh.

Điểm này lão phu cùng chỉ mới ngày trước mới phát hiện ra thôi.

Cổ Đạo nhìn cơn lốc nước biển, chậm rãi nói.

Ba người Huyền La trầm mặc, hướng về phía cả Đạo vài một cái. Sau khi nhìn thấy ba người Cừu Đế bất đắc dĩ rời đi, bọn họ cũng đã biết lần này mở ra bọn họ không thể tham dự rồi.

Đang chuẩn bị rời đi thì Vương Lâm đứng dậy. đi về phía Huyền La.

- Sư tôn.

Huyền La ngẩng đầu nhìn Vương Lâm. khuôn mặt lộ nụ cười.

- Sư tôn sắp chuyển thế. Đệ tử lúc này bước vào Thái cổ Thần Cảnh, nếu có thể bình yên đi ra thì sẽ bảo vệ sư tôn chuyển thế. nếu không thể đi ra thì có vật này cũng có thể khiến sư tôn bình an.

Vương Lâm nhìn Huyền La. giơ tay phải lên chụp vào hư không một cái. Lập tức một ngọc giản hiện ra. được hắn cũng kính đưa cho Huyền La.

Huyền La cầm ngọc giản, không lập tức thăm dò mà nhìn Vương Lâm, hồi lâu mới mở miệng khẽ nói.

- Bảo vệ bản thân cho tốt.

Vương Lâm gật đầu.

Huyền La nhắm mắt lại. khi mở ra một lần nữa liền xoay người cùng Tống Thiên và Cực Cổ Đại Thiên Tôn hóa thành ba đạo cầu vồng hướng về phía sau gào thét bay đi. trong chớp mắt đã không còn bóng dáng.

Giờ phút này ở bên ngoài bức tường nước này chỉ còn hai người là Vương Lâm và cổ Đạo đang yên lặng đứng đó.

Thời gian trôi qua, trong chóp mất đã tới hoàng hôn, khoảng cách tới lúc Thái cổ Thần Cảnh mở ra chỉ còn nửa canh giờ.

Cơn lốc nước biển âm vang, đạt tới đỉnh điểm. hình thành một dòng xoáy hư vô, nhanh chóng chuyển động, bất chợt giống như đột ngột chuyển từ tĩnh sang động vậy.

Nhưng càng là như vậy lại càng nói rõ tốc độ của nó đã nhanh tới kinh người rồi.

Theo dòng xoáy kia chuyển động, nước biển trong cơn lốc này giống như bị dòng xoáy hấp thụ. dùng tốc độc cực nhanh thoát khỏi bức tường nước, chui thẳng vào bên trong dòng xoáy.

Dòng xoáy như hắc động cắn nuốt hết thảy. không ngừng hấp thu một lượng lớn nước biển vào. khiến cho bức tường nước biển này nhanh chóng giảm đi trong phạm vi lớn.

- Vào lúc nước biển ở đây rút đi hết thì Thái cổ Thần Cảnh sẽ mở ra.

Cổ Đạo nhìn bức tường nước, chậm rãi nói giọng nói trong tiếng ầm vang này vẫn truyền rõ ràng vào tai Vương Lâm.

- Ta bước vào Thái Cổ Thần Cảnh này là vì làm cho thê tử sống lại. còn ngươi. Là vì cái gì?

Vương Lâm nhìn dòng xoáy đang nhanh chóng cắn nuốt nước biển, không bao lâu nữa sẽ khiến tường nước biến mất hoàn toàn, chậm rãi nói... Vì một đáp án!

Cổ Đạo quay đầu nhìn về phía Vương Lâm.

- Sau khi ta nhận được truyền thừa ký ức của Cổ Tổ thì trong đó có một phần khiến ta phần vân không dám khẳng định. Ta đợi ngày này đã rất lâu rồi. Ngươi tới đã giúp ta có cơ hội tim được đáp án này!

- Đáp án.

Vương Lâm thì thào.

- Tìm được đáp án này thì có lẽ ta có thể rời khỏi mặt đất Cổ Tộc đi tới bất cứ địa phương nào mà ta muốn rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!