Dịch giả: Xương Rồng
Cùng Lâm Thăng Bình thương nghị qua sau đó, Thương Hạo lại vội vã về Hạ Câu thôn.
Lần này Thương Hạo sức lực càng dồi dào, có Lâm Thăng Bình hỗ trợ, hắn làm việc này càng thêm dễ, mặt khác, lần này Thương Hạo còn chiếm được một khoản ứng trước từ Lâm Thăng Bình, Lâm Thăng Bình đúng là đã cho hắn tiền.
Đối với tình nghĩa này, Thương Hạo âm thầm ghi tạc trong lòng.
Mới vừa tới nhà Trì Thủy Tiên, Thương Hạo cảm giác được bầu không khí có chút không tốt.
"Thủy Tiên, làm sao vậy?"
"Thương ca, việc này khó làm!" Trì Thủy Tiên vừa thấy Thương Hạo vẻ mặt liền đau khổ.
Thương Hạo nói:
"Đừng nóng vội, ngồi xuống nói chuyện."
Lúc này, Trì Vĩnh Hà nói:
"Thương lão bản, Lô Tam trong thôn lên tiếng, nói là ngươi không thể tin, còn nói, nếu người nào mà đem hoa bán cho ngươi chính là cùng hắn đối nghịch!"
Lô Tam?
Thương Hạo không hiểu nhìn về phía người Trì gia.
"Thương ca, Lô Tam chính là người năm rồi vẫn giúp người khác thu mua Kim Ngân hoa, vài huynh đệ nhà bọn họ đều rất có sức khỏe, thế lực trong thôn rất lớn, mọi người sợ bọn họ."
Trì Thủy Tiên nói rõ tình hình Lô Tam, Thương Hạo cười, nghĩ thầm còn tưởng là đại sự gì, không phải là có sức khỏe sao, nhưng mình đâu yếu hơn bọn họ.
Người Trì tranh nhau đem tình hình trong thôn chút một nói một lượt.
Thương Hạo nghe chăm chú, sau khi nghe xong mới hiểu được, hiện tại các thôn dân đối với việc mình thu mua Kim Ngân hoa mà lo lắng, dù sao mình chỉ là một người ngoài, bọn họ cũng không tin mình.
Hơi trầm tư một chút, Thương Hạo trong lòng có tính toán, nghĩ thầm cũng may lần này đem tiền đến không ít, chỉ cần đem tiền đập xuống, sẽ không có vấn đề quá lớn.
Nghĩ tới đây, Thương Hạo liền nói với Trì Vĩnh Hà:
"Trì thúc, giả như ta muốn mời người của toàn thôn ăn bữa cơm, bọn họ sẽ đến không?"
Mời ăn cơm? mọi người Trì gia nghi ngờ nhìn về phía Thương Hạo.
"Không sai, ta định mời người của toàn thôn tới dùng cơm, đến lúc đó ta có lời muốn nói cùng mọi người."
"Mời mọi người ăn cơm vẫn sẽ đến, chỉ cần ngươi mời, khẳng định có thể đến."
"Một bàn mười người, toàn thôn hơn tám mươi hộ, hơn ba trăm người, phải làm ba mươi bàn sao??" Thương Hạo hỏi một câu.
Lắc đầu, Trì Vĩnh Hà nói:
"Không có nhiều người như vậy, hiện tại trong thôn có rất nhiều người đi làm công, có thể hơn hai trăm người?."
"Trong thôn có thể làm ra nhiều đồ ăn như vậy hay không?"
"Nên sai người đến quê nhà mua đi, mặt khác, có thể thu mua thú do thôn dân săn và nuôi là được."
"Một bàn phải bao nhiêu tiền mới đủ?"
"Nếu như là tùy ý một chút, dùng sẳn thức ăn trong thôn mà nói, mấy chục nguyên là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!