Chương 5: Hạ Câu thôn

Dịch giả: Xương Rồng

Không trực tiếp đi đường cái đến Hạ Câu thôn, Thương Hạo theo sau Trì Thủy Tiên, theo đường núi mà đi, trên người của hai người đều vác sau lưng một cái túi đeo lưng lớn, đây là Thương Hạo từ Trì Thủy Tiên nghe được nơi đó nghèo khó, sinh hoạt không có phương tiện nên mua một vài thứ, Thương Hạo còn giúp Trì Thủy Tiên mua một chút ít quà tặng.

Mặt trời chiếu xuống nóng hừng hực, toàn thân sớm đã thấm ướt mồ hôi.

Dưới ánh mặt trời, mồ hôi trên người chảy xuống, lại nhìn Trì Thủy Tiên thì, chỉ thấy quần áo nàng đầm đìa mồ hôi, màu trắng quần áo lót dán lên người, cúc áo phía trước cởi ra một chút, ngực nhìn rất là trắng mịn, thấy được Thương Hạo cũng có chút ngây người.

Đi cách làng càng ngày càng gần, Trì Thủy Tiên bước chân càng ngày càng nhỏ.

"Thương ca, sau khi trở về tôi muốn trở lại với người!" Trì Thủy Tiên nhẹ giọng nói một câu.

Nhìn về phía Trì Thủy Tiên, thấy là nữ hài tử này này dáng vẻ lo lắng, Thương Hạo liền cười nói:

"Có khả năng giúp việc như vậy, ta làm sao có thể không đồng ý, yên tâm đi, chỉ cần ngươi nguyện ý, đến lúc đó liền theo ta trở về tỉnh thành được rồi."

Có những lời này của Thương Hạo, Trì Thủy Tiên lúc này mới thở dài một hơi, tháo mũ rơm xuống quạt một cái, làm cho quần áo lại bị kéo ra thêm một chút, khuôn ngực đầy đặn của nàng càng thêm lộ ra.

Được dây đeo siết chặt, bộ ngực Trì Thủy Tiên nhô ra, liếc nhìn rất là mê người, Thương Hạo đã ở chỗ kia của nàng quét một vòng.

Một đường đi tới, Thương Hạo cũng đang hồi tưởng để hiểu được tình hình của Hạ Câu thôn.

Hạ Câu thôn là một sơn thôn cực độ nghèo khó, bên trong có hơn tám mươi gia đình, nhân khẩu đạt được ba trăm lẻ bảy người, hiện tại người cả làng thu nhập vẻn vẹn có hơn hai mươi nguyên, gọi là một sơn thôn khép kín thì không sai biệt lắm.

Đối với tình hình của sơn thôn này Thương Hạo vẫn còn có chút lo lắng, một cái làng như vậy, mình có thể đến giúp bọn họ sao?

Đi hơn bốn tiếng đồng hồ đường núi sau đó, Thương Hạo đã thấy được non xanh nước biếc bên trong làng.

Kỳ thực, nghiêm túc mà nói, Hạ Câu thôn này cũng là một sơn thôn phong cảnh không tệ, chỉ là đường khó đi mà thôi.

Ở phía xa nhìn non xanh nước biếc vờn quanh sơn thôn thì, Thương Hạo thậm chí có một loại cảm giác, thôn này linh khí rất đủ, mỗi một lần hô hấp thì đều có thể đủ hút vào hàng loạt linh khí.

Nhìn người Trì Thủy Tiên xem, Thương Hạo trong lòng cũng đang suy nghĩ, một cái làng tràn đầy linh khí như vậy mới có thể sinh ra nữ nhân xinh đẹp như vậy, xem ra thôn này cũng không phải là không có tiền đồ phát triển.

Hắn không sợ hãi, theo Trì Thủy Tiên hướng về một nhà rách nát chỗ lưng chừng núi đi đến thì, Thương Hạo hỏi:

"Đây chính là nhà của ngươi?"

Thần tình phức tạp nhìn căn nhà rách nát, Trì Thủy Tiên hơi gật đầu một cái nói:

"Thương ca, nhà của chúng tôi rách nát một chút, người chớ để ý."

"Không có việc gì, ở nơi này đều giống nhau."

Ba... Mẹ... Đến cửa vào nhà thì, Trì Thủy Tiên lớn tiếng hô lên.

Lúc này, từ trong nhà đi ra một lão đầu, ánh mắt đặt trên người Trì Thủy Tiên, lão nhân nói: Đã trở về?

"Gia gia, ta đã trở về!"

Sau đó trong nhà lại đi ra vài người, lần này mọi người thân thiết hơn, một nữ nhân sớm đã tiến đến ôm lấy Trì Thủy Tiên nói:

"Thủy Tiên, con đã trở về!" Nói rồi khóc lên.

Trì Thủy Tiên dường như cũng tràn đầy uất ức, cũng lệ rơi đầy mặt ôm mẫu thân của nàng.

Thương Hạo đứng ở nơi đó nhìn tình cảnh người một nhà này, trong lòng cũng hiện lên quá nhiều cảm khái, nếu không phải mình xuất hiện, vận mệnh Trì Thủy Tiên này có thể lại phát triển theo một hướng khác.

Khóc một trận, Trì Thủy Tiên mới nghĩ tới Thương Hạo còn đứng ở chỗ này, vội vàng hướng vào trong nhà giới thiệu Thương Hạo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!