Chương 3: Vô tình làm chuyện tốt

Dịch giả: Xương Rồng

Thương Hạo là sinh viên đại học Thanh Dương, để tiện cho việc tu luyện, liền thuê một phòng ở bên cạnh trường. Đại học Thanh Dương đã dời đến ngoại ô, Thương Hạo xuống xe sau đó liền hướng về chỗ ở của mình đi đến.

Dọc theo đường đi Thương Hạo suy tính phải làm tốt chuyện này, trong lòng hắn hiểu rõ, có thể trở lại gia tộc hay không, khả năng đây là hy vọng duy nhất.

Một tiếng thắng xe chói tai cực kỳ vang lên, Thương Hạo lại càng hoảng sợ.

Lúc ngẩng đầu chỉ thấy một xe MiniBus dừng ở trước mặt Thương Hạo, sau đó, chỉ thấy từ bên trong xe nhảy xuống mấy người thanh niên, những người này trên cánh tay đều có hình xăm, mỗi người đều cầm ống tuýp, hướng phía Thương Hạo vọt tới.

"Chính là tiểu tử kia, dùng sức đánh cho ta!"

Mới nhìn Thương Hạo giật mình, người đứng đầu nhóm thanh niên kia chính là gã trung niên ăn mày nọ, nghĩ đến đối phương lúc rời đi nói mình phải cẩn thận chút thì biết tiểu tử này là đến trả thù.

Không nghĩ tới mình chỉ nói hắn vài câu, dĩ nhiên hắn liền dùng loại thủ đoạn này đi đối phó với mình.

Thương Hạo nghĩ lại lập tức hiểu rõ, người trung niên này vẫn luôn phái người theo dõi mình, chỗ này ít người, vừa đúng lúc chính là nơi để bọn họ động thủ.

Thương Hạo lúc này thực sự nổi giận.

Thương Hạo cũng không nói nhiều, hướng về phía bọn họ mà xông tới.

Tu luyện thời gian dài ở gia tộc, tuy rằng cũng không thể dẫn khí nhập thể, thế nhưng, võ công Thương Hạo cũng thuộc dạng lợi hại.

Hiện tại Thương Hạo tuy là người người tu chân chưa đủ, bất quá, hắn dùng công pháp được truyền lại của gia tộc, đối phó người bình thường mà nói hoàn toàn không có vấn đề.

Tay trái bắt được ống tuýp của một người trẻ tuổi sau đó, tay phải đã một quyền đánh lên trên người trẻ tuổi này, đem gã thanh niên đánh bay ra ngoài.

Cầm trên tay ống tuýp, khí thế Thương Hạo tăng mạnh, xoay ống tuýp hướng phía những người này triển khai côn pháp, một bộ côn pháp đi xuống, có thể đứng ở nơi đó chỉ còn lại duy nhất người trung niên kia.

Người đàn ông trung niên cũng không nghĩ tới Thương Hạo lợi hại như vậy, rất nhanh xoay người liền nhảy vào xe, nổ máy rời đi.

Ống tuýp phóng ra hướng cửa xe mà đánh, một tiếng hét thảm truyền đến thì, Thương Hạo đi tới trước mặt người đàn ông trung niên, đem người đàn ông trung niên từ bên trong xe kéo ra.

Tha mạng a!

Người đàn ông trung niên rốt cuộc biết mình đụng phải người không phải dạng vừa, vội vàng xin tha mạng.

Thương Hạo xoay nắm đắm không ngừng đánh lên người trung niên này, đánh đến nổi làm cho hắn kêu lên thảm thiết.

Đúng lúc này, Thương Hạo chợt nghe trong xe còn có động tĩnh, vừa nhìn thì, đã thấy một nữ hài tử bị trói ở bên trong, ngoài miệng còn bị băng dán kín, đang dùng thân thể đụng vô thành xe.

Nắm băng dán ngoài miệng nữ hài tử xé ra thì, nữ hài tử này đã lớn tiếng hô lên.

"Người cứu mạng... Người cứu mạng..."

Ngươi là ai?

"Ta là người ở Hạ Câu thôn đến làm công, bọn họ bắt ta đi..."

Thương Hạo không nghĩ tới những người này bên ngoài ngoại trừ ăn xin còn bắt cóc người, cảm giác được chuyện này có chút phức tạp.

Suy nghĩ một chút, Thương Hạo bấm điện thoại gọi 110, chuyện này cần cảnh sát đến giải quyết.

Rất nhanh, cảnh sát đã đến.

Lý giải hết tình huống sau đó, cảnh sát cũng rất coi trọng, lập tức dẫn bọn họ về đồn.

Thương Hạo cũng không nghĩ chuyện này gây huyên náo rất lớn, bởi vì chuyện này, cảnh sát lập tức xuất hiện, thật đúng là phá được một án lừa bán nhân khẩu thật lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!