Chương 8: Ước định ba năm

Toàn trường tĩnh lặng.

Dương Phàm trong lòng thình thịch một hồi chỉ cảm thấy ánh mắt mọi người đều chăm chú lên người mình.

Trong lòng hắn thầm nghĩ không tốt, tại thời điểm quan trọng này lại bị thiếu chủ Kinh đô Dương gia khiêu chiến.

Nếu là bình thường, vậy thì cũng thôi.

Đều là Ngưng Thần Kỳ, hắn sẽ không sợ hãi cái gì. Nhưng là giờ phút này, một thân tu vi của hắn tán đi, trở thân một phế nhân, như thế nào có thể chống lại đối phương?

Dương Vũ theo ánh mắt mọi người toàn trường nhìn lên mặt Dương Phàm không khỏi ngẩn ra.

Thiếu niên mười tám tuồi, một đầu tóc bạc bay trong gió, ở trong đám người nhìn mà thấy kinh người.

Cho dù là Dương Vũ nhìn thấy thiếu niên này lần đầu tiên, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một tia thê lương.

Càng làm cho hắn khiếp sợ chính là, cái gọi là đệ nhất thiên tài Nam Lĩnh Dương gia này dĩ nhiên là một phế nhân.

- Phàm nhi!

Ngươi đã xảy ra chuyện gì?

Đúng lúc này, ánh mắt đám người gia chủ Dương Hồng cũng rơi vào trên người Dương Phàm, vẻ mặt đều kinh ngạc.

Dương Phàm hơi thi lễ với gia chủ, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Đệ tử tối hôm qua tu luyện, tẩu hỏa nhập ma, một đêm tán công. Hiện tại đã trở thành một phế nhân.

Nghe vậy, năm sáu tên trường bối đời thứ hai của Nam Lĩnh Dương gia sắc mặt kinh biến.

Đây chính là thiên tài Nam Lĩnh Dương gia dốc lòng đào tạo, là trụ cột tương lai của Dương gia bảo, hiện tại lại trở thành một phế nhân.

Tâm huyết nhiều năm, tài bồi nhiều năm, mười mấy năm chờ mong đều trở thân công dã tràng!

Trên mặt gia chủ Dương Hồng lộ ra vẻ thương tiếc, không đành lòng liếc mắt nhìn Dương Phàm một cái.

- Hắn chính là con của Dương Thiên?

Từ tiên sinh mặt không thay đổi nói.

- Đúng. Hắn chính là con trai của Dương Thiên năm xưa. So với Dương Thiên khi đó, đứa con này của hắn thiên phú còn tốt hơn, tuổi mới mười tám liền tiến vào Ngưng Thần Kỳ. Đáng tiếc, một thiên tài như vậy lại tẩu hỏa nhập ma, trở thành một phế nhân.

Loại tình cảm thương tiếc trong mắt Dương Hồng là chân thật, tha thiết. Dù sao thiên tài Dương Phàm này là đời thứ hai bọn họ cộng đồng chờ mong cùng tài bồi

- Ngươichính là đệ nhất thiên tài Nam Lĩnh Dương gia?

Dương Vũ đứng trên Vấn Thiên đài vẻ mặt kinh ngạc nhìn thiếu niên đầu bạc kia.

- Ha ha ha! Cái gì mà đệ nhất thiên tài! Hắn hiện tại là đệ nhất phế tài Dương gia bảo. Dương Thiếu chủ, người nếu muốn tìm người tỷ thí, vẫn là đổi một đối tượng đi.

Giọng trào phúng chói tai của Lý mập mạp vang lên dưới đài lập tức gây nên một trận cười vang.

- Lý mập mạp, ngươi muốn chết

Dương Lỗi tức giận, lại bị Dương Phàm ngăn cản lại.

Nhưng mà, từ ngày hôm nay, danh hiệu đệ nhất phế tài của Dương Phàm cũng là được quyết định.

- Phúc Quý, ngươi câm miệng cho ta!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!