Dương Phàm đột nhiên có thái độ khác thường, một cỗ khí thế lăng lệ áp bách từ trên người tán phát ra. trong mắt hiện lên vẻ sắc lạnh.
Nếu nói lúc trước Dương Phàm là một phiến rừng rậm tự nhiên hài hòa. dưới mưa sa bão táp vẫn sừng sững bất động.
Thì lúc này đây Dương Phàm chính là cơn lũ quét cuộn trời. ban phát ra sự trừng phạt vô tình đối với nhân loại đã tàn phá thiên nhiên.
Dưới cỗ khí thế như thiên uy của tự nhiên này. Hoàng Vũ là tu sĩ Luvện Khi hậu kỳ không ngờ lại có cảm giác đứng cũng không vững.
-
"Một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ không ngờ có thể mang đến áp lực như thế đối với mình?" Hoàng Vũ quả thực rất khó tin.
Nhưng sự thật vẫn là như thếl
Trong nháy mắt. ngay cả dũng khí để nói chuyện hắn cùng không có.
Càng kỳ lạ chính là chỉ có mình hắn phải chịu đựng cỗ áp lực như thiên uy này. Những người khác chỉ cảm giác được Dương Phàm có chút tức giận. khí tức trở nên lăng lệ hơn mà thôi.
Chỉ có Viên lào bên kia là nhìn ra đôi chút manh mối, từ trên người Dương Phàm lờ mờ cảm giác được một tia áp lực nhè nhẹ.
Tuy nhiên.
Dương Phàm phóng xuất ra cỗ khí thế không tầm thường này gần như chỉ trong thời gian một cái hô hấp mà thôi.
Ngay sau đó vẻ mặt Dương Phàm lại trở nên bình tĩnh. thu liễm khí thế của mình nhưng ánh mắt vẫn rất lăng lệ.
- NgươiNgươi muốn đặt cọc như thế nào?
Hoàng Vũ khôi phục lại bình thường, vẫn không chịu thua. vẻ mặt căm thù.
Hắn lúc này ý thức được Dương Phàm cũng không tầm thường nhưng tới tinh cảnh này rồi, hắn đã không còn đường lui nữa. chỉ có thể để mặc đối phương chèo lái mà thôi.
- Hai tuvển một.
Dương mỗ tùy tiện phụng bồi. Nếu ngươi thua. ngươi hãy thực hiện lời hứa vừa rồi. quỳ xuống nhận lỗi. Nếu ta thua. ta sẽ lập tức rời đi Thiên Hành Chu. tự sinh tự diệt! Ngươi xem thế nào?
- Được!
Hoàng Vũ cũng không cần suy nghĩ. lập tức đáp ứng.
Trong dòng nước chảy xiết không thôi. trên hà đạo Thanh Giang hà này nguy cơ bốn phía. Một khi Dương Phàm rời khỏi Thiên Hành Chu thì nhất định gặp phải nguy cơ sinh tử.
Cho dù không chết cũng phải thừa nhận biết bao tra tấn.
về phần nếu thuaHoàng Vũ sẽ không lo lắng mình có thể thua được.
Nếu là tỷ thí đấu pháp. hắn là một tên tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ. hàng năm hộ tống Thiên Hành Chu. kinh nghiệm chiến đấu không thiếu, làm sao có thể thua một tên Dược sư Luyện Khí sơ kỳ được.
Trong mắt những tu sĩ đồng cấp thì sức chiến đấu của Dược sư kém hơn một chút. Đấy cũng đã là một nhận thức chung rồi.
Đương nhiên cùng không thể phủ nhận có một số Dược sư ở tu tiên giới có pháp lực thông thiên khiến những tu sĩ cùng cấp phải nín sợ. Nhưng Dược sư cường đại cũng gần như không xuất hiện ở trong số tu sĩ bậc thấp mà chỉ xuất hiện trong số tu sĩ bậc cao mà thôi.
Nếu Dương Phàm lựa chọn chữa trị thương thế cho Viên lão thi Hoàng Vũ lại càng yên tâm!
Luyện Khí kỳ chỉ là mới tu luvện về mặt pháp lực mà chưa hề tu luyện về mặt linh hồn. Do đó. một tên tiểu nhân Dược sư Luyện Khí sơ kỳ thì không có khả năng chữa trị được linh hồn bị thương.
Điểm này gần như mọi người đều biết.
Bất kể Dương Phàm lựa chọn cái gì. Hoàng Vũ đều nắm chắc thắng lợi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!