Chương 40: Lam thủy cự nhân!

- Mặc cho số phận!

Viên lão cực kỳ bình tĩnh. trong giọng nói cũng lộ ra chút bất đắc dĩ và mênh mang. Mặc cho số phận!

Chúng tu sĩ nơi nàv ồ lên. vẻ mặt không cam lòng và hầm hầm. đều tế ra pháp khí của mình. chuẩn bị liều mạng một phen!

Thân là người tu tiên. bọn họ đều không phải là người lương thiện. Sợ rằng chỉ còn một hơi cuối cùng cũng sẽ không khuất phục.

- Xung quanh chúng ta đã có mấy trăm con yêu thú. đại bộ phận đều là yêu thú bậc một. Trừ số đó ra. còn có mấy chục con yêu thú bậc hai. Còn có thể có yêu thú cấp bậc cao hơn nữa hay không thi ta cũng khó có thể dò xét được!

Viên lão nhìn những tu sĩ đang dâng trào chiến ý, thản nhiên nói.

Yêu thú cũng chia làm chín cấp bậc. tương ứng với chính đại cảnh giới của người tu tiên. Thực lực của yêu thú cấp một tương đương với tu sĩ Luyện Khí kỳ; yêu thú cấp hai tương đương với tu sĩ Ngưng Thần Kỳ.

Xung quanh Thiên Hành Chu không ngờ có tới mấy trăm con yêu thú. ngay cả yêu thú cấp hai cũng có mấy chục con.

Giờ phút nàv. mọi người lại ở ngay trên Thanh Giang hà. không kể là thực lực. số lượng, hay là về mặt địa lợi thì cùng không có điểm nào có thể sánh bằng. Chúng tu sĩ lập tức im lặng. Nhưng có người nghĩa khí nghiêm nghị nói:

- Chẳng lẽ chúng ta sẽ ở nơi này ngồi chờ chết sao?

- Đúng thế! Cho dù chết chúng ta vẫn phải liều mạng!

- Chúng ta liều mạng có lẽ còn có cơ hội tạo ra một đường chạy trốn!

Có hai tu sĩ nóng nảy gần như sắp thi triển phép thuật động thủ!

- Dừng tay!

Viên lão đạo hét lớn một tiếng. Một cỗ linh áp đột nhiên buông xuống trên người hai gã tu sĩ kia. Những tu sĩ xung quanh cũng đều có cảm giác hít thở không thông. Viên lão đại này hiển nhiên có tu vi ngoài Luyện Khí kỳ.

Hai tên Luyện Khí kỳ kia đứng sững sờ tại chỗ. trên trán đổ cả mồ hôi lạnh. không dám động đậy chút nào nữa.

Thoáng chốc. toàn trường lâm vào một mảnh tịch mịch.

Ánh mắt mọi người đểu tập trung về trên người Viên lão. ở nơi này hắn là người có tu vi cao nhất. cũng là người từng trải nhất. mọi người đều chờ hắn quyết định. không dám làm càn.

- Với số lượng và thực lực của đám yêu thú này nếu thực sự muốn tiêu diệt chúng ta thì cũng chỉ mất chút thời gian mà thôi

Viên lão thản nhiên nói. khóe miệng mang theo vài tia cười lạnh.

- Các ngươi xem. những yêu thú này đã bao vây xung quanh Thiên Hành Chu. lại không hề có chút địch ý nào cả!

Viên lão đại nói tiếp.

Mọi người ngưng thần nhìn kỹ. nhận ra rằng quả đúng như thế! số lượng của đám yêu thú này đang không ngừng nhiều thêm nhưng cùng không có ý công kích Thiên Hành Chu!

- Gần trăm năm trở lại đây, yêu thú và nhân loại ở Thanh Giang hà này vẫn sống yên ổn với nhau. gần như không phát sinh chuvện yêu thú tập kích thuyền bè của nhân loại.

Hơn nữa. ngàn năm qua ở Ngư Dương Quốc. người tu tiên vẫn áp chế thế lực của Yêu tộc. cục diện này chưa từng bị phá vỡ. Mặc dù có đôi lúc phát sinh chiến đấu nhưng cùng là hiện tượng riêng lẻ mà thôi.

Yêu thú tụ tập với quy mô lớn nhu thế này đích xác có chút không bình thường?

- Ta đoán những yêu thú này chưa chắc đã tới để tập kích chúng ta. Có lẽ còn có nguyên nhân nào đó mà không ai biết!

Viên lão phân tích rành mạch nói.

Mọi người nghe xong đều cảm thấy cực kỳ có lý. Thế lực Yêu tộc sẽ không đối với đám tu sĩ bậc thấp bé nhỏ này xuống tay!

Nếu như quả thực muốn động thủ thì cả Thiên Hành Chu và mọi người trên đó đã sớm bị đám yêu thú này đánh thành mảnh nhỏ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!