Chương 16: Vụ Liễu trấn

Dưới ánh chiều tà, bóng Dương Phàm trải dài dưới đất, nhìn trấn nhỏ bình yên, lần đầu tiên trong đời hắn tức cảnh sinh tình rơi nước mắt.

Lúc mới sinh ra, hắn vốn chưa từng gặp mẹ đẻ của mình, cùng phụ thân sống nương tựa vào nhau, hai cha con đi tới Vụ Liễu trấn.

Lúc ấy, phụ thân cưới một nữ tử bình thường ở Vụ Liễu trấn làm vợ.

Lúc hai tuổi, đệ đệ Dương Lỗi sinh ra.

Năm sáu tuổi, Dương Phàm được phụ thân đưa tới Nam Lĩnh Dương gia. Lúc ấy Liễu trưởng lão không chút do dự nhận hắn, thậm chí còn không kiểm nghiệm thiên phú tu tiên của hắn.

Năm đó, đệ đệ Dương Lỗi kiên quyết muốn đi theo ca ca tu tiên. Vì thế, tuy rằng không muốn nhưng Dương mẫu nước mắt rưng rưng đưa Dương Lỗi đến Dương gia bảo.

Từ đó về sau là mười hai năm ròng khổ tu.

Mau thân Dương thị sợ ảnh hưởng tu luyện hai huynh đệ nên không có chuyển đến ở Dương gia bảo mà cùng con gái nuôi Dương Tuệ Tâm sống nương tựa lẫn nhau.

Trong mười hai năm này, huynh đệ Dương Phàm hàng năm mới có thể về nhà đoàn viên một, hai lần, hơn nữa đều là vào ngày trọng yếu như lễ tết

- Vụ Liễu trấn

Dương Phàm gạt nước mắt, trong lòng tưởng niệm cùng kích động xưa nay chưa từng có.

Nguyên lai, Vụ Liễu trấn ở sâu trong đáy lòng là một chốn bình yên.

Hiện giờ, hắn vừa mất đi pháp lực không lâu, ở Dương gia bảo chịu cô lập chưa từng có, gặp đủ loại nhục nhã cùng châm chọc.

Khi hắn trở lại Vụ Liễu trấn mới cảm thấy được nơi này thân thiết ấm áp, ở sâu trong đáy lòng lại thân cận như vậy.

Lòng mang một loại cảm xúc khó thể nói rõ, Dương Phàm dưới ánh mặt trời lặn chậm rãi đi về Vụ Liễu trấn.

Đường hẹp quanh co, rừng liễu dưới hoàng hôn lại an bình điềm tĩnh như vậy, giống như là một cô gái yên tĩnh ngủ nghỉ.

Khi Dương Phàm đi vào Vụ Liễu trấn chỉ nhắc lên một đợt gợn sóng nhỏ.

Dù sao, Vụ Liễu trấn chỉ là thế giới người thường sinh sống, hiểu biết tin tức về Tu Tiên Giới rất ít.

Lấy con người và phong tục nơi này, ngay cả bọn họ biết Dương Phàm tán công trở về cũng sẽ không giống người ở Dương gia bảo, châm chọc cùng bỏ đá xuống giếng không hề che giấu.

- Ồ? Đây không phải con lớn của nhà Dương Thiên sao? Nghe nói là đi Dương gia bảo tu tập pháp thuật tiên gia, như thế nào lại về vào lúc này?

- Tối hôm qua nghe tin đồn, nghe nói con lớn của nhà Dương Thiên tu luyện pháp thuật mắc sai lầm, trở thành một người bình thường, hiện tại mới về nhà đó

- Ha ha!

Không tu tiên thì thôi, ta thấy tiểu tử này không tồi, bộ dạng cũng rất đẹp trai. Cô nương nhà ai mà chẳng thích.

Hôm nào, ta làm bà mối làm mối cho hắn

Dương Phàm tiến vào Vụ Liễu trấn, đụng tới người quen thuộc còn lên tiếng chào hỏi.

- Hắc, Phàm ca. Huynh không phải đi tu tiên sao? Làm sao lại trở lại vào lúc này? Thiết Ngưu ở cách vách ánh mắt lén lút, từ thật xa liền thấy được Dương Phàm.

- Thiết Ngưu.

Một năm không gặp, ngươi lại cao lên rất nhiều a. Dương Phàm vui vẻ nói.

Thiết Ngưu bằng tuổi hắn, lúc mới sinh ra đã nặng tám, chín cân, trời sinh thần lực, đã bái một võ lâm cao thủ trong thế tục làm sư phụ, nghe nói còn cũng học được một ít tài nghệ.

Giờ phút này, Thiết Ngưu trưởng thành giống như một con trâu rừng, dáng người khôi ngô, cao hơn Dương Phàm hắn một cái đầu, giống như một người khổng lồ nhỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!