Chương 14: Đêm động phòng tới muộn

Mang theo nghi hoặc cùng không phục, Dương Phàm một lẠnữa vào Tiên Hồng Không Gian.

Lúc này, hắn lập tức xuất hiện trong kho hàng, bốn phía đặt một số vật bình thường hắn thích.

Đi ra kho hàng, đặt chân trên thổ địa màu xanh. Dương Phàm tự dưng sinh ra một loại cảm xúc khó thể nói rõ.

Cả không gian là một mảnh tĩnh mịch.

Trên thổ địa màu đen thẫm kia tản ra khi tức tử vong cô quạnh, vọt về phía hắn như thủy triều.

Tâm thần Dương Phàm chấn động, lần đầu tiên cảm giác mình cô độc như thế.

Mặc dù sau khi tán công, hắn ở Dương gia bảo đã bị đủ loại nhục nhã cùng trào phúng, gần như bị mọi người bài xích. Dưới tình huống như vậy, trong lòng hắn vẫn giữ nguyên được một mảnh trong sáng.

Nhưng vào giờ khắc này, hắn đứng trên mảnh đất xanh nhỏ bé, bốn phía là một vùng khí tức hoang vu chết chóc, hắn không hiểu sao lại nảy sinh ra một loại cô độc bất lực chưa từng có.

Trong mảnh đất xanh, từng dòng chảy nhỏ tràn vào thân thể hắn, trong phút chốc khiến hắn tiến vào loại trạng thái kỳ lạ lúc trước, dung nhập môi trường xung quanh dường như có thể nắm mọi thứ trong tay.

Một mảnh đất xanh lại có thể ở nơi tử vong vô biên vô hạn này giữ được một sự yên lặng cùng xanh biếc.

Nó giống như là ốc đảo trong sa mạc khôn cùng kia, khiến vô số người lạc đường nhìn thấy hy vọng, không khỏi nước mắt lưng tròng, vui sướng cực kỳ.

Trong phút chốc. loại cô độc bất lực trong lòng Dương Phàm biến mất không còn hình dáng.

Nếu sinh ra là cây rừng, ta lấy tươi tốt mà quang vinh. Nếu sinh ra là cây cỏ, ta lấy um tùm mà xanh biếc.

Vào giờ khắc này, Dương Phàm hiểu ra một loại ngoan cường cùng bất khuất của sinh mạng.

Phù!

Thật lâu sau, hắn phun ra một ngụm trọc khí thật dài.

Chỉ lần ngộ đạo lần này, hắn thấy cảnh giới linh hồn của mình tăng lên một bậc. Lực lượng linh hồn không ngờ nhảy tới cảnh giới Luyện Khi Đại Viên Mãn lúc trước. Loại tốc độ này khiến Dương Phàm cảm thấy khủng bố.

Thời gian ngắn ngủi không đếnchén trà nhỏ mà hắn lại đạt được mục tiêu mà người thường mất mười, hai mươi năm đều khó có thể đạt được.

Lực lượng linh hồn hắn đạt tới Luyện Khí Đại Viên Mãn, pháp lực tu vi nếu tu luyện đến Luyện Khí Đại Viên Mãn vậy chính là chuyện thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chỉ cần khổ tu trong hiện thực.

- Chúc mừng chủ nhân.

Con chó nhỏ bên cạnh nhà tranh vui vẻ nói.

Dương Phàm duỗi thân thể một chút mới phát hiện chỗ vô cùng ảo diệu của Tiên Hồng Quyết, đủ xưng là kỳ công thiên cổ.

Nhưng nếu muốn xưng là nghịch thiên, Dương Phàm cảm thấy được có chút không đủ.

Công pháp này dường như lấy y đạo làm chủ, muôn vàn pháp thuật khác, vạn vật thần thông ngược lại đều thành bàng môn tả đạo.

Ghẻ tởm chính là, Thánh Liệu Thiên chủ đạo cái loại tinh thần

"bác ái thiên hạ, vô tư kính dâng".

Điều này làm Dương Phàm khó có thể chấp nhận.

Tu Tiên Giới hiện tại, đại bộ phận tu sĩ vì lợi riêng, pháp bảo, linh đan, vì các loại ích lợi mà tranh đoạt, thậm chí không tiếc sinh mạng làm giá phải trả.

- Con chó nhỏ. Tiên Hồng Quyết chính là công pháp nghịch thiên theo lời ngươi? Dương Phàm vẻ mặt bình tĩnh hỏi.

Hắn chính là trong lòng có nghi ngờ, đều không phải không hài lòng uy năng của Tiên Hồng Quyết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!