Chương 10: Đóng cửa đánh chó

Ồ? Người đâu rồi?

Bát thúc mang theo vài tên du côn đi vào biệt viện nhưng không nhìn thấy bóng dáng Dương Phàm.

Có thể nói Dương Phàm chân trước đi vào, bọn họ lập tức đi theo, không có khả năng không thấy một bóng người.

- Tìm cho ta!

Trong mắt Bát thúc lóe hàn quang, kêu ba tên du côn tiến vào biệt viện tìm kiếm.

Nếu đổi lại bình thường, cho bọn hắn mượn trăm lá gan cùng không dám làm càn như thế.

Nhưng hôm nay là ngày đặc thù

"Vấn Thiên đại hội", đại đa số tử đệ trong gia tộc đều đi tham gia

"Vấn Thiên đại hội".

Càng quan trọng là, đã từng đệ nhất thiên tài này mất hết pháp lực, trở thành một phế nhân mới khiến bọn họ không chút cố kỵ nào.

- A!

Trong biệt viện đột nhiên truyền đến một tiếng thét chói tai, hai nha hoàn chừng 15,16 tuổi nhìn thấy mấy tên du côn như hung thần ác sát lập tức hoảng sợ mặt hoa biến sắc.

Hai nha hoàn này bình thường phụ trách cuộc sống hàng ngày của Dương Phàm. Trong gia tộc, tử đệ có thể hưởng thụ đãi ngộ như thế tuyệt đối không quá năm người.

- Hắc hắctiểu cô nương bộ dạng không tồi a!

Ba tên du côn này lập tức nồi sắc tâm, áp bức về phía hai nha hoàn nhan sắc bình thường này.

Là du côn, cuộc sống của bọn họ cùng không nở mặt nở mày như bề ngoài, thường xuyên một bữa no một bữa đói. Dương gia bảo coi như một nơi có chút pháp quy, bọn họ bình thường nhiều nhất chỉ đùa giỡn một ít đàn bà con gái.

Hiện giờ nhìn thấy hai nha hoàn diện mạo trung bình, tự nhiên cơn khát khó nhịn.

- Mấy người các ngươi, nhanh đi làm việc chính cho ta. Con mẹ nó, tám đời chưa đụng đến nữ nhân à

Bát thúc kia nổi giận nói.

- Vâng, vâng, Bát thúc!

Ba tên du côn vội vàng đồng ý, bắt đầu cẩn thận kiểm tra biệt viện.

- Hai nha hoàn các ngươi, thành thật khai báo cho ta. Có gặp qua chủ nhân các ngươi hay không?

Bát thúc lạnh lùng nhìn chằm chằm hai nha hoàn bị dọa sợ run rẩy này.

- Đạiđại nhân. Chúng ta chưa từng thấy chủ nhân quay về. Một nha hoàn run giọng nói.

- Hừ! Nếu không nói nơi ẩn thân chủ nhân các ngươi, ta liền giao các ngươi cho ba tên sắc quỷ đói khát khó nhịn này. Đến lúc đó hậu quả thế nào, các ngươi có thể tường tượng

Bát thúc sắc mặt âm trầm, giọng uy hiếp.

- Cầu đại nhân bỏ qua cho chúng ta

- Chúng ta thật sự không thấy chủ nhân trở vềngười đi tham gia

"Vấn Thiên đại hội" rồi!

Hai nha hoàn bị dọa sợ phát khóc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!