Từ lúc nhỏ, Từ Huyền đi học trong thôn vẫn bị Từ Tiểu Hổ ức hiếp.
Hơn nữa đối phương lại là nhi tử của Từ Đại Hổ, lúc này nhìn thấy Từ Tiểu Hổ, Từ Huyền cảm giác vô cùng chán ghét. Thế nhưng sau khi tiếp thu ký ức của kiếp trước, lúc này hắn đối mắt với Từ Tiểu Hổ không kinh hoảng chút nào.
- Tiểu nha đầu, lần này thiếu gia Từ Nguyên nhà chúng ta đi tuần tra, vừa lúc đến nhà người nhìn.
Từ Tiểu Hổ nịnh nọt cung nghênh thiếu niên mặc thanh bào vào trong phòng.
Đều là người cùng thôn, đương nhiên Từ Huyền nhận biết vị thiếu gia Từ Nguyên này.
Trong Dương Mẫu thôn không lớn không nhỏ chủ yếu có ba dòng họ: DƯơng, Từ, Trâu.
Ba dòng họ lớn cũng là ba cỗ thế lực của Dương Mẫu thôn: Đại Dương gia, Đại Từ gia, Đại Trâu gia.
Chỉ có ba nhà này trong Dương Mẫu thôn là tài đại khí thô, giàu có viễn siêu những gia đình giàu có bình thường.
Mà Từ Nguyên này chính là công tử Đại Từ gia.
Ánh mắt Từ Huyền sắc bén chú ý tới kiện thanh sam trên người Từ Nguyên, chất liệu vô cùng tinh vi, vô dùng trơn mượt.
Đây dĩ nhiên là một kiện áo cà sa.
Cho dù là áo cà sa hạng thấp kém trên thành phố thì giá trí cũng hơn một nghìn Linh nguyên tệ, tương đương với mấy tháng thu nhập của Từ Huyền gia.
Các áo cà sa đều có kỳ hiệu chống lạnh chịu nhiệt như nhau. Mà nghe đồn một ít áo cà sa đẳng cấp cao còn không để nước lửa xâm phạm, đao thương không thể gây thương tích, thậm chí có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
- Ha ha.
Từ Nguyên hiền lành nói:
- Huệ Lan a, ta thay mặt gia phụ tới đây tuần tra, thuận tiện thăm ngươi luôn. Về phần nợ của nhà ngươi thiếu không cần phải gấp gáp, chỉ cần nửa năm có thể trả hết nợ là được.
Chỉ là khi ánh mắt của hắn rơi xuống khuôn mặt thanh thuần tú lệ của Huệ Lan thoáng hiện lên một tia tham dục, cũng lập tức thu liễm.
- Nửa năm?
Không phải lúc trước ngươi nói là nửa tháng sao?
Đôi mắt Từ Huệ Lan trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng đối với Từ Nguyên công tử luôn căm thù tới tận xương tủy nhưng lại không dám đắc tội.
Nàng cũng không cho rằng đối phương vô duyên vô cớ cấp chỗ tốt cho mình.
- Huệ Lan, ca ca ngươi thụ thương, để cho ngươi tới nhà ta vay tiền, Từ công tử phải khuyên can trước mặt lão gia mãi, còn để kỳ hạn trả nợ hoãn tới nửa năm sau.
Từ Tiểu Hổ vội vã tiếp lợi, bộ dáng nịnh nọt.
- Chút việc nhỏ ấy hà tất phải nói đến.
Từ Nguyên cười rất ôn hòa, phối hợp với khuôn mặt trắng nõn vô hại:
- Được rồi Huệ Lan, ngày mai là sinh nhật ta, ngươi có thể qua không?
Sinh nhật?
Từ Huyền lạnh lùng, thầm mắng: tên ngụy công tử Từ Nguyên này, lúc sinh nhật muốn Huệ Lan đi tới nhà hắn.. rõ ràng không có ý tốt.
- Không được, yến hội của nhà giàu, ta bần gia tiểu nữ không dám trèo cao.
Từ Huệ Lan cũng băng tuyết thông minh, lập tức cự tuyệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!