Chương 41: Học phủ tiểu trấn (2)

Lấy xuất thân, thiên phú, tư chất, phóng mắt nhìn khắc Bình Hoa trấn, có thể lọt vào mắt nàng chỉ có vài người. Ngay cả người như Từ Nguyên công tử, ở trong mắt nàng đều không đủ tư cách.

Từ khi chào đời đến nay, ngoại trừ lần trước gặp tiên tu ở Bình Hoa trấn, vị thiếu chủ Trương gia kia thì không còn bất kỳ thiếu niên có tuổi tác xấp xỉ nào có thể lay động được nàng nữa.

Chỉ là thiếu niên này đã khác ngày xưa.

Từ Huyền dung nhập ký ức hai cuộc đời, trên phương diện tình cảm hơn xa các thiếu niên khác, so với dĩ vãng, tâm tính thành thục hơn rất nhiều.

Từ đầu đến cuối, Dương Tiểu Thiến không thấy một tia mê luyến hay né tránh trong mắt hắn chút nào, loại thong dong hào hiếp này khiến nàng âm thầm thất lạc và buồn rầu trong lòng.

Lúc này, Từ Huyền đã tới Bình Hoa trấn.

Xe ngựa và dân cư đi trên đường vô số.

Từ Huyền đi lại trong đám người, này trước thân ảnh của hắn nhỏ bé nhưng hiện giờ đã cao ngất, dù đi trên đường cũng thấy được tương đối.

Lấy tu vi luyện thể tứ trọng, phóng mắt nhìn khắp Bình Hoa trấn cũng không thể coi thường, huống chi mới có mười lăm tuổi.

Cách tiểu trấn khoảng hai dặm đường ở phương Bắc, phía trước là một đoạn đường um tùm cỏ xanh, mơ hò có thể thấy được học phủ, trong đó có một lầu các rất cao, chừng hơn mười tầng, dưới nắng gắt chiếu vào phóng ra quang huy kỳ dị, hiển nhiên có gia trì trận pháp.

Học phủ bình thường đều giống nhau là thế lực bản địa thiết lập, mục đích để bồi dưỡng càng nhiều đệ tử, chỉ cần có thực lực, vô luận bần phú quý tiện, thiên phú cao thấp đều có thể vào.

Một khi có thể đi vào học phủ ý nghĩa có thể tiếp xúc với tầng cấp cao hơn của Tu giới, nhận thức càng nhiều tiên sĩ hơn, tài năng lộ ra trong đám luyện thể phàm sĩ cũng không phải không có khả năng.

Học phủ Bình Hoa trấn ước chừng có lịch sử ba trăm năm, nội tình vô cùng thâm hậu.

Phóng tầm mắt ra nhìn, một con đường dài nối thẳng vào sâu bên trong học phủ. Trước cửa học phủ có rất nhiều xe đỗ, có vài bóng xe linh luyện đủ các loại màu sắc rực rỡ.

Từ Huyền còn chú ý tới chiếc xe ngựa tinh xảo của Dương Tiểu Thiến cũng ở trong đó.

Đi tới trước thông đạo dài to kia, Từ Huyền xuất ra bằng nhập học, hai thủ vệ vạm vỡ nhìn thoáng qua, không có ngăn cản.

Đi qua người hai thủ vệ, Từ Huyền vận chuyển Thổ Nạp quyết, cảm quan nhạy cảm cảm ứng được khí huyết cường thịnh trên người bọn họ, sợ rằng thực lực đều không thua kém cấp bậc của Từ Đại Hổ.

Ngay cả thủ vệ của học phủ đều là luyện thể phàm sĩ tứ trọng.

Từ Huyền âm thầm giật mình, trong lòng lại dấy lên chờ mong, nhanh chân rảo bước về phía học phủ.

Sau một hồi thăm hỏi, Từ Huyền đi tới chỗ báo danh của học phủ.

Đây là một tòa lầu các đơn độc bị vây giữa hồ, chỉ có một tòa trúc nổi giữa hồ đi thông thẳng vào trong.

Dương Phàm đã thấy không ít đệ tử thông qua trúc phiệt mà tới lầu các.

Khi hắn tiến nhập vào lầu các, phát hiện đại đa số đệ tử đều đã tới, đang giao lưu cùng một chỗ với nhau.

Trong đó thân ảnh yêu kiều duyên dáng của Dương Tiểu Thiến trở thành mục tiêu chú ý, không ít thiếu niên chủ động tới gần nàng.

Thời điểm Từ Huyền đi vào, ánh mắt Dương Tiểu Thiến hơi khẽ động, lập tức khôi phục tự nhiên.

- Tính danh người tới là gì, bằng chứng nhập học đâu.

Một lão già gầy gò ngồi trước bàn nhàn nhạt nói với Từ Huyền.

- Đệ tử Từ Huyền, đây là bằng chứng nhập học.

Từ Huyền lộ ra vẻ tôn kính, đẩy bằng chứng nhập học tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!