Chương 34: Giống như đã từng quen biết

- Điều này... Chỉ sợ là không dễ dàng.

Lý Nam cười khổ nói, mặc dù hắn tràn ngập tin tưởng và tán thành câu nói của lão đạo sĩ, vì dù sao người nào cũng không phải trời sinh làm quan, cho dù là con cháu đời thứ hai của dòng tộc quan gia, chẳng lẽ bậc cha chú tổ tông của bọn họ cũng là người làm quan sao?

Thế cho nên Lý Nam cảm thấy chỉ cần mình cố gắng là được, nhưng dù tự tin thế nào hắn cũng không nghĩ rằng có một ngày mình tiến đến thủ đô, bây giờ nghe lão đạo sĩ nói bằng giọng điệu đầy hào khí như vậy, hắn không khỏi sinh ra cảm giác bất ngờ.

Lão đạo sĩ cười nhạt nói:

- Thế nào?

Cậu không có lòng tin sao?

- Lòng tin thì có, nhưng thủ đô ở quá xa xôi, tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Lý Nam cười nói.

- Thủ đô nói xa cũng không xa, tóm lại chỉ cần cậu làm tốt, tất nhiên sẽ phải có cơ hội.

Lão đạo sĩ không nói quá rõ ràng nhưng lời nói giống như có ẩn giấu huyền cơ, khoảnh khắc này lão đạo sĩ đã khôi phục lại hình tượng thường ngày, tỏ ra thần thần bí bí làm cho người ta cảm thấy khó hiểu.

Lý Nam thầm nghĩ cho dù có cơ hội thì không biết phải đến năm nào tháng nào, bây giờ hắn cần phải làm tốt sự việc trước mắt.

Cuối tuần này phòng tổ chức thị ủy Vũ Dương sẽ có danh sách phân phối nhân viên nhà nước, chính mình sẽ nhanh chóng tiến vào cương vị công tác, hắn cần phải nắm chặt khoảng thời gian nhàn rỗi này để rèn luyện Tiên Thiên Đạo Dẫn Tổng Quyết của lão đạo sĩ, về sau sẽ chậm rãi tu luyện thêm.

Sau đó Lý Nam tiếp tục nghiêm túc nghiên cứu bản viết tay bí quyết này. Nói một cách tổng thể thì bí quyết này không quá khó, lại có lão đạo sĩ ở bên cạnh chỉ bảo những nghi vấn, thế cho nên Lý Nam nhanh chóng nắm giữ phương pháp tập luyện.

Tất nhiên hắn cũng chỉ là nắm giữ một cách sơ bộ, vẫn còn một khoảng cách khá xa mới đến phương diện rèn luyện, càng chưa nói đến chuyện dung nhập bí quyết vào cuộc sống hằng ngày.

Lão đạo sĩ lại giảng giải cẩn thận cho Lý Nam về những điểm quan trọng, sau đó yêu cầu lý nam phải kiên trì tập luyện trong những ngày kế tiếp.

Sau khi cáo biệt lão đạo sĩ và Chính Nhất, Lý Nam mang theo Thiên Đạo Dẫn Tổng Quyết mà lão đạo sĩ đưa cho mình để đi xuống núi Phượng Hoàng Sơn.

Lý Nam vốn muốn đi lên Phượng Hoàng Sơn để giải sầu, không ngờ lại phát sinh sự việc như vậy, đây là phương diện mà trước nay hắn chưa từng nghĩ đến.

Đạo quan trên Phượng Hoàng Sơn chính là địa phương từ nhỏ hắn hay đến chơi đùa, lão đạo sĩ trước kia chỉ có hình tượng là một lão đạo sĩ bình thường trong mắt Lý Nam, đây là một lão đạo sĩ thích cằn nhằn này nọ mà thôi.

Hắn cũng coi tiểu đạo sĩ Chính Nhất là một người anh của mình, là một người anh hiền lành lương thiện, có một phương pháp rèn luyện sức khỏe rất tốt. Hắn thật sự không ngờ tiểu đạo sĩ Chính Nhất lại là cao thủ, thậm chí trên người lão đạo sĩ cũng có rất nhiều bí mật.

- Ha ha, mặc kệ lão đạo sĩ kia là ai, dù sao thì truy cầu của mình cũng không thay đổi. Tất nhiên nếu có thể trở thành cao thủ như lời nói của lão đạo sĩ thì quá tốt, vì nhiều nghề sẽ không lo chết đói, hơn nữa sau này có phát sinh chuyện gì cũng sẽ không khổ sở như hôm qua, với thân thủ của mình thì sẽ dễ dàng ứng phó được.

Lý Nam thầm suy nghĩ:

- Tất nhiên muốn phát triển được trong quan trường thì phải có đầu óc, nếu làm bậy làm bạ, cuối cùng chỉ có một con đường chết mà thôi.

- Nghe giọng điệu của lão đạo sĩ thì giống như cũng biết được một vài người có bối cảnh, ít nhất cũng có quan hệ ở thủ đô, đáng tiếc là người này không chịu nói ra.

Cho đến nay Lý Nam chưa từng nghe nói về lai lịch của lão đạo sĩ, cũng chẳng biết đi đâu để nghe nghóng. Nhưng bây giờ hắn cảm thấy lão đạo sĩ này nhất định có một vài chuyện gì đó, ít nhất không phải là một vị đạo sĩ bình thường như trước kia mình suy đoán.

Lý Nam suy nghĩ mãi đến khi về nhà mới bình tâm trở lại, dù thế nào thì hắn phải đi từng bước trên con đường của mình, cho dù lão đạo sĩ kia có quan hệ ở thủ đô, tạm thời không có liên quan gì đến mình.

- Ngày mai là đến cuối tuần, không biết khi nào mới có thông báo đây?

Lý Nam ngồi trong phòng khách nhàn chán xem tivi, cũng liên tục suy nghĩ vẩn vơ. Ngày hôm qua nghe nói Cam Cư Hoa được điều động đến phòng tổ chức, Lý Nam không khỏi có chút lo lắng.

Mặc dù hắn có thành tích thi tốt nhất nhưng đây không phải là nhân tố quan trọng ở phương diện sắp xếp đơn vị công tác, vì những người có quan hệ đã sớm thông qua đủ mọi biện pháp để tìm được đơn vị tốt.

Lý Nam căn bản không có chỗ dựa, không có quan hệ ở thành phố Vũ Dương, thế cho nên khó thể nào có một đơn vị tốt rơi xuống đầu hắn được.

Trước đây Lý Nam còn nghĩ rằng mình có thể được điều động đến văn phòng thị ủy hoặc phòng tổ chức, nhưng bây giờ hắn đã dần dần hiểu rõ hiện thực, hắn cũng không còn yêu cầu cao như vậy nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!