Chương 31: Thanh Sư Đội

Dịch giả: Nam_Ca_Đại_Đế, Lãnh Minh Hà, Bạch Y, Tà Si Vô Diện.

Biên: Khang_a_ca

Tại thời điểm hai người bọn họ cười đùa với nhau, dưới chân, mặt đất bỗng dưng giật giật, một con linh thử bất ngờ chui ra, sau đó lao ra ngoài với tốc độ kinh người.

Khương Dịch Niên và Lạc Trần chỉ hơi liếc mắt một cái, cũng chẳng để ý đến. Thế nhưng quần áo Khương Dịch Niên bỗng nhiên giựt một cái, một đạo bóng trắng nhanh như tia chớp nhảy ra, vẻn vẹn trong mấy tức liền một trảo đem con linh thử kia đập trên mặt đất không thể động đậy.

Bóng trắng túm lấy linh thử, hướng về phía Khương Dịch Niên phát ra thanh âm hưng phấn.

Cái bóng trắng kia, dĩ nhiên chính là Tiểu Man.

Khương Dịch Niên thấy một màn này, nhịn không được cười khổ một tiếng. Nhìn bộ dạng vô cùng hưng phấn kia, thì nó hiển nhiên là muốn đem con linh thử này làm bữa tối.

Hóa ra nó giống như Lạc Trần, là một kẻ ham ăn a.

- Tốt, tốt, ban đêm ta sẽ làm canh linh thử cho ngươi, mau mau trở về, thương thế của ngươi còn chưa lành mà.

Khương Dịch Niên hướng về phía Tiểu Man vẫy vẫy tay, bất đắc dĩ cười nói.

Tiểu Man thỏa mãn nắm lấy linh thử muốn trở lại bên người Khương Dịch Niên.

Bỗng nhiên, một cây trường tiên giống như con rắn gào thét quấn quanh tới, trực tiếp trói chặt Tiểu Man.

Đối với công kích đột nhiên xuất hiện trước mặt, Tiểu Man sửng sốt một chút, sau đó điên cuồng giằng co, phát ra thanh âm bén nhọn. Nhưng mà nó càng giãy dụa, cái roi lập loè quầng sáng kia càng cuốn chặt lấy, khiến cho thanh âm của nó có vẻ hơi thống khổ.

Khương Dịch Niên lấy lại tinh thần, giận tím mặt, ngẩng đầu muốn tìm người xuất thủ.

- Hì hì, con thú nhỏ này thật là đáng yêu, vừa vặn ta thiếu một sủng vật, liền chọn ngươi đi.

Tại thời điểm Khương Dịch Niên ngẩng đầu lên, một thanh âm từ phía bên phải hắn truyền đến.

Trong mắt Khương Dịch Niên bùng lên lửa giận, chỉ thấy một thiếu nữ áo xanh đang cực kỳ hứng thú nhìn qua Tiểu Man đang vật lộn bên trong trường tiên. Bên cạnh của nàng còn vây quanh mấy tên thiếu niên. Lúc này, bọn họ đều cười hì hì quan sát một màn này.

Dường như phát giác được Khương Dịch Niên đang nhìn hằm hằm, thiếu nữ mặc áo xanh kia liếc hắn một cái, sau đó liền thấy được thực lực của Khương Dịch Niên mới chỉ là Linh Luân cảnh. Lúc này, nàng mới bĩu môi một cái, sau đó tiện tay ném ra một cái túi nho nhỏ, bên trong phát ra tiếng kêu thanh thúy.

- Con thú nhỏ này là của ngươi à? Nơi này có 30 viên linh châu, thú nhỏ này, ta mua.

Thanh âm của nàng mặc dù thanh thúy, nhưng lại không có bất kỳ ý tứ thương lượng nào cả, hiển nhiên nàng cũng không để ý đến câu trả lời của Khương Dịch Niên.

Đối mặt với cử động khinh miệt của thiếu nữ áo xanh, sắc mặt Khương Dịch Niên trầm xuống, ống tay áo lắc một cái, một luồng kình phong lập tức đánh xơ xác cái túi đựng đầy linh châu kia, linh châu lập tức rơi ra ngoài.

Cùng lúc đó, thanh âm băng lãnh của Khương Dịch Niên cũng vang lên.

- Ở đâu chui ra một nữ nhân điêu ngoa như vậy, cầm linh châu của ngươi lăn đi, Tiểu Man tao không bán!

Linh châu rơi trên mặt đất, cùng đá vụn va vào nhau, phát ra thanh âm thanh thúy.

Thiếu nữ mặc áo xanh kia ngẩn người, chợt vẻ mặt nàng trở nên khó coi, hiển nhiên là nàng không nghĩ tới tên thiếu niên có thực lực yếu kém trước mắt này dám đối với nàng như thế.

Ánh mắt Khương Dịch Niên lạnh như băng liếc mắt nhìn thiếu nữ áo xanh, hắn cũng không để ý tới nàng mà cấp tốc tiến lên ôm lấy Tiểu Man, đồng thời cởi trường tiên đang quấn quanh ở trên người nó ra, vứt sang một bên.

- Hừ, đồ vật bản tiểu thư coi trọng, còn chưa tới phiên ngươi cự tuyệt!

Thiếu nữ áo xanh lấy lại tinh thần, lúc này nàng đùng đùng nổi giận vung tay lên, chỉ thấy cây trường tiên kia đột nhiên vung ra, phảng phất như cự mãng vung đuôi, hung hăng lao về phía Khương Dịch Niên, âm thanh xé gió bén nhọn chói tai lập tức vang lên.

Thực lực của thiếu nữ áo xanh này cũng không yếu, nàng là Thần Phách cảnh sơ kỳ cao thủ. Một roi này nàng đã dùng toàn lực, nếu là tu vi Linh Luân cảnh bình thường gặp phải, chỉ sợ ngay cả xương cốt cũng bị đánh gãy mấy cây.

Vẻ tức giận trong mắt Khương Dịch Niên càng đậm, thiếu nữ không biết từ nơi nào tới mà lại điêu ngoa như thế, một lời không hợp liền ra tay độc ác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!