Chương 22: Linh Long Thố

Dịch giả: Nam_Ca_Đại_Đế, Tà Si Vô Diện, Bạch Y, Lãnh Minh Hà.

Biên: khang_khang_a

Đây là một tòa sơn cốc rộng lớn, ba mặt của sơn cốc đều là vách núi cao vạn trượng, dốc đứng vô cùng.

Nơi này chỉ có một con đường duy nhất để đi vào, địa hình cực kỳ hiểm trở.

Hiện tại, bên trong thung lũng này không ngừng vang lên tiếng thú rít gào.

Tại một chỗ trên miệng sơn cốc, có mấy bóng đen đang đứng dưới tán cây.

Toàn thân bọn hắn đều tỏa ra khí tức âm lãnh, ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm vào sơn cốc.

Lúc này, bên trong sơn cốc đang vô cùng hỗn loạn, vô số hung thú cùng lúc rít gào, tản mát ra sát khí kinh người.

Đặc biệt là ở chỗ sâu nhất, mơ hồ thấy một con quái vật khổng lồ.

Cho dù là từ khoảng cách rất xa, cũng có thể dễ dàng cảm nhận được dao động linh lực cường đại tại đó.

- Không hổ là Vương thú ở trong Linh Lộ, bị chúng ta truy sát lâu như vậy, thế mà vẫn còn cực kỳ mạnh mẽ.

Đứng trước mấy bóng đen, có hai thân ảnh một béo một gầy.

Tên béo thì mập mạp, tròn như một quả bóng, con mắt như chuột, mặc dù đang cười nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy ớn lạnh.

Còn người gầy kia, thì nhìn như một bộ xương di động, hai mắt hõm sâu, trên mặt không có chút biểu tình nào.

Hai cánh tay của hắn đen kịt như sắt, lộ ra quang mang âm lãnh.

- Hai vị đại nhân, Linh Long Thố (thỏ) đã bị nhốt trong sơn cốc, nhưng mà con súc sinh này đã triệu hoán không ít hung thú đến bảo hộ nó.

Một bóng đen đứng phía sau tên mập mạp và tên gầy bẩm báo.

- Ha ha, vậy thì chỉ có cách thả ra chút độc, giết toàn bộ đám súc sinh này. Hôm nay, bất kể như thế nào, đều phải tóm được đầu Linh Long Thố này.

Tên mập mạp cười ôn hòa, nhưng lời mà hắn nói ra lại vô cùng ngoan độc.

Tên gầy bên cạnh cũng gật đầu, hờ hững lên tiếng:

- Ma Côn đại nhân có lệnh, nhất định phải bắt được toàn bộ năm đầu Vương thú bên trong Linh Lộ. Nhiệm vụ của chúng ta là đầu Linh Long thố này, nếu để cho nó chạy mất, đến khi Ma Côn đại nhân trách tội xuống, chúng ta ai cũng không gánh nổi.

- Tốt, vậy thì mau phóng độc luôn đi!

Tên áo đen phía sau nghe bọn họ nói vậy, thì lập tức gật đầu, sau đó lấy ra một đoạn đàn hương màu đen từ trong ống tay áo.

Trên đoạn đàn hương này mơ hồ còn có mùi tanh, khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn.

Người áo đen nhanh chóng đốt đàn hương lên, sau đó nhẹ nhàng thổi, từng làn khói màu đen liền lặng lẽ bay vào thung lũng, hướng thẳng vào sâu trong sơn cốc.

Tên mập mạp thấy một màn này, liền cười híp mắt than thở:

- Con nghiệt súc này đúng là khó dây dưa, chúng ta phải liên thủ lại, khó khăn lắm mới đả thương nó, vậy mà cuối cùng còn để cho nó trốn đến nơi này.

- Chẳng lẽ nó đang mang thai?

Bằng không, chỉ sợ với thực lực của chúng ta có liên thủ cũng đánh không lại nó.

Tên gầy mặt không chút biểu tình đáp lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!