Chương 18: Ngươi Biết Mục Tôn?

Dịch giả: Nam_Ca_Đại_Đế

Biên: khang_a_ca

Khương Dịch Niên trầm mặc, nhìn về phía thân ảnh Đường Tu Nhai đã đi xa, lộ ra vẻ mặt mờ mịt cùng cô đơn.

"Ngày đó đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Vì cái gì Đường Tu Nhai lại hận đại sư huynh như thế? Chẳng lẽ thật như hắn nói, tất cả mọi chuyện đều do đại sư huynh làm ra?"

Nghĩ đến đây, Khương Dịch Niên liền lắc đầu phủ nhận. Hắn hiểu rất rõ Tần Uyên. Tần Uyên tuyệt đối không làm ra loại chuyện như vậy, cho nên trong này khẳng định có hiểu lầm gì đó.

- Xem ra Đại sư huynh cũng sẽ tới Linh Lộ, kiểu gì cũng sẽ gặp nhau, đến lúc đó có thể đem mọi chuyện hỏi cho rõ ràng.

Khương Dịch Niên nắm chặt tay lại, trong mắt lóe lên vẻ dữ tợn:

"Còn có những hung thủ diệt Trì Giáo, ta tuyệt đối không bỏ qua cho bọn họ."

- Người này thật hung hăng, một lời không hợp liền đánh người.

Lạc Trần ở một bên nhìn thân ảnh Đường Tu Nhai rời đi, cảm thán nói.

Khương Dịch Niên ngăn chặn tâm tình trong lòng, liếc mắt nhìn Lạc Trần, nói:

- Chuyện vừa rồi đa tạ ngươi.

Nếu như không phải Lạc Trần cứu giúp, chỉ sợ hắn đã bị Đường Tu Nhai làm bị thương.

Lạc Trần không để ý chút nào khoát tay áo, khuôn mặt tuấn mỹ, trắng nõn nở nụ cười xán lạn, nói:

- Chúng ta là đồng bạn mà, ta giúp ngươi cũng là chuyện bình thường.

- Ta còn chưa có đáp ứng ngươi đâu.

Khương Dịch Niên buồn bực nói, cái tên này như kẹo dẻo, bỏ cũng không bỏ được.

- Đừng a! Ta rất giỏi đánh nhau nha.

Lạc Trần vội vàng nói, sau đó chớp mắt với Khương Dịch Niên. Bộ dáng chờ đợi đó, lại phối hợp với gương mặt tuấn mỹ kia, khiến cho nội tâm Khương Dịch Niên mềm nhũn.

Bất quá Khương Dịch Niên chợt định thần lại, nhịn không được rùng mình một cái. Trong lòng kêu lên:

"Ta đối với nam nhân mềm lòng cái quỷ gì vậy?"

Sắc mặt Khương Dịch Niên hết xanh rồi lại trắng. Vừa muốn nói chuyện, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng chuông vang. Sau đó hắn trông thấy đám người nguyên bản tụ tập tốp năm tốp ba cùng một chỗ lộ ra vẻ vui mừng, rồi chạy lên đỉnh núi.

- Linh Lộ đạo sư đến, Linh Lộ sắp mở ra rồi.

Khương Dịch Niên như tìm được cái cớ, vội vàng co cẳng chạy, mà Lạc Trần thì cười híp mắt đi theo.

Trên đỉnh núi rộng lớn, rất nhiều người từ bốn phương tám hướng chen chúc nhau mà đến, cuối cùng hội tụ trước một thạch đài cao lớn tại trung tâm đỉnh núi. Trên thạch đài có một thạch môn nhìn rất cổ xưa, trên đó khắc rõ linh văn huyền ảo.

Lúc này, ở trên bệ đá có một lão giả mặc áo bào trắng cười nhẹ nhìn xuống phía dưới, sau đó ho khan một tiếng rồi nói. Thanh âm hết sức già nua, nhưng lại rõ ràng quanh quẩn bên tai mỗi người.

- Tốt, các vị Linh Lộ giả, sau một nén nhang Linh Lộ chi môn sẽ mở ra.

Lão giả mặc áo bào trắng vừa mới nói xong, phía dưới liền truyền đến tiếng hoan hô ầm ĩ. Trong ánh mắt tràn đầy sốt ruột.

- Nhưng mà trước khi tiến vào Linh Lộ, lão phu sẽ giảng giải một chút quy tắc vào Linh Lộ cho các ngươi....

Lão giả áo bào trắng phất tay, đè xuống âm thanh reo hò. Sau đó, hắn hướng về hướng đông chắp tay, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!